Muốn Dựa Vào Em - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-01-04 06:07:02
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không ngờ, đó về hướng cô, dừng mặt cô vươn tay nhẹ lau nước mắt đó. Giọng của khó nén yêu thương, “Sao em uống nhiều rượu ?”

 

Chu Thịnh Nam chằm chằm, miệng há to nhưng gì, “Anh…”

 

“Em đuổi .” Cận Bùi Niên ôm cô lòng, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng của cô.

 

Anh nhẹ giọng dỗ dành bên tai, “Trong lòng khó chịu thì em cứ , xong sẽ thấy hơn.”

 

Chu Thịnh Nam nép n.g.ự.c , trong lòng là sự vui vẻ khó tả thành lời. Cô cảm động, cô ỷ nhiều, tóm là những xúc cảm kháng cự đều tan biến hết. Ngửi thấy mùi hương quen thuộc nơi khiến cô nỡ đẩy .

 

“Cận Bùi Niên, mấy năm nay em vẫn luôn nhớ .”

 

Cả Cận Bùi Niên khựng , một hồi lâu mới mở miệng, “Anh cũng , nhớ em.”

 

Cận Bùi Niên ôm ghì lấy cô, nhớ đến dáng vẻ chật vật khi mới trở về của cô, trong lòng đau âm ỉ.

 

Rốt cục mấy năm nay cô khổ đến dường nào?

 

Khóc mệt , Chu Thịnh Nam ngẩng đầu , nhẹ giọng hỏi: “Sao bật đèn ? Em cứ ngỡ rằng sẽ câu của em chọc tức đến bỏ …”

 

Cận Bùi Niên khẽ xoa mặt cô, thở dài, “ tức, nhưng vẫn thì bây giờ? Dù cũng ỷ em , em gì cũng vô dụng thôi.”

 

Chu Thịnh Nam mím môi, ‘khối u’ thật lâu trong lòng cuối cùng bình thường trở . Cô vòng tay qua eo , vùi mặt n.g.ự.c , đỏ mắt, “Chuyện ban sáng… em hối hận , em …”

 

Nghe thấy lời của cô, sắc mặt của Cận Bùi Niên liền tràn đầy ý .

 

Anh vuốt mái tóc dài, cưng chiều : “Anh , cho nên mà ở nhà chờ em đây.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-176.html.]

Cận Bùi Niên vươn tay mở đèn, ánh sáng chiếu rọi khuôn mặt đầm đìa nước mắt của cô, ngập trong hốc mắt là làn nước trong veo, môi đỏ run nhẹ lên, cô ngẩng mắt sâu.

 

Ánh mắt của Cận Bùi Niên lộ một chút lưu luyến. Anh cúi đầu hôn xuống cánh môi của Chu Thịnh Nam, đầu lưỡi cạy mở hàm răng của cô len đó, nhẹ mút hương mật trong khoang miệng ngọt ngào.

 

Mùi rượu xen giữa răng môi, trong mắt Cận Bùi Niên loé lên mấy phần say mê.

 

Hiếm khi Chu Thịnh Nam kéo lòng mà hề tránh né. Cô giãy dụa, thậm chí còn dần ôm lấy cái ót của , nhón mũi chân đặng đáp sự vũ vần của , cơ thể mềm mại chậm rãi tựa lòng .

 

Cảm nhận sự đáp của cô, Cận Bùi Niên lập tức ôm cô lòng, nhanh chân tới giường trong phòng ngủ. Anh đặt con gái mềm ngọt trong lòng xuống cúi đè lên cô. Từng nụ hôn tinh khiết dịu dàng thuận thế rơi xuống vành tai và hõm vai của Chu Thịnh Nam.

 

Cô đỏ mặt đẩy Cận Bùi Niên , cũng cưỡng ép gì cô, chỉ yên lặng ngắm khuôn mặt thở gấp của cô.

 

Chu Thịnh Nam đến mất tự nhiên, chợt nghĩ tới điều gì, cô nhỏ giọng hỏi: “Anh còn sốt ? Có khó chịu ở ? Để em xem thử một chút…”

 

Nói xong, cô vươn tay sờ lên trán .

 

Cận Bùi Niên nắm bàn tay của cô hôn lên mu bàn tay một chút, đó xuống bên giường. Đối diện với sắc mặt lo lắng của cô, trong lòng ấp áp vô cùng.

 

Anh vuốt lọn tóc mai của Chu Thịnh Nam, thu ánh mắt nóng bỏng của thấp giọng : “Hôm nay ngủ một giấc tới chạng vạng chiều, lúc tỉnh cũng cảm thấy mệt gì.”

 

Chu Thịnh Nam vẫn an tâm, quỳ giường, sờ thử trán . Sau khi xác định là nó nóng, cô mới yên lòng, “Trước đây sốt luôn nghiêm trọng, đau đầu kéo dài lâu.”

 

Vừa , cô xoa mi tâm giúp , thở giữa hai nhiễm đầy mùi rượu, phả lên mặt , tựa như mang tới dưỡng chất diệu kỳ, tựa như từng mảnh nhu hoà như mơn trớn lòng .

 

Quả tim dần hoá mềm , tan thành nước…

 

Cận Bùi Niên mỉm ôm lấy eo thon của cô, lòng bàn tay mang theo nhiệt độ nóng rực nắm tay cô, cọ xát mặt lên trán cô, khẽ than:

 

“Nếu em luôn hiểu chuyện thế thật bao! Anh sợ rằng em uống say nên mới đối xử với như , khi tỉnh rượu, em về như , lạnh lùng như băng đẩy xa, để chút gì cả…”

Loading...