Chu Thịnh Nam vùi mặt trong lòng , cảm nhận nhịp tim vững chắc của càng lúc càng nhanh, mà thở của rơi đầu cô cũng từng chút nặng …
Cô cựa quậy trong lòng mấy , cả cứng đờ, lập tức ôm cô chặt hơn nữa.
Chu Thịnh Nam ngẩng đầu , yên lặng một lát, cô khẽ hỏi: “Anh về nhà hơn ? Nhất định tới chỗ em chịu khổ thế …”
Cận Bùi Niên cúi đầu hôn cô một cái, khẽ: “Sự ‘khó chịu’ cũng là một loại vui vẻ, em hiểu .”
Chu Thịnh Nam: “…”
Cận Bùi Niên vỗ nhẹ bả vai của cô, ấm giọng dỗ dành, “Anh em mệt , ngủ nhanh , sẽ chạm em .”
Trong lòng như dòng nước ấm chảy qua, Chu Thịnh Nam ngoan ngoãn yên, cô cong môi , vòng tay qua thắt lưng của dần nhắm mắt ngủ.
Cô ngủ nhanh, bao lâu mơ , thở nhẹ đều.
Cận Bùi Niên kìm xao động trong tim. Anh thở dài một tiếng nhẹ vén chăn lên, đó dậy phòng tắm.
…
Nhờ Quách Mậu Tuyết giúp đỡ nhiều ở đoàn phim, Chu Thịnh Nam dễ diễn hơn nhiều, dần dần cũng vài mối quan hệ mới.
Chiều hôm đó, hai phân cảnh liền chuyện phiếm, chủ đề là cảnh bây giờ của Chu Thịnh Nam.
Biết cô thiếu tiền, Quách Mậu Tuyết đề nghị: “Thật đối với nghề diễn mà , xuất chính quy hẳn là cố gắng nhiều năm mới một chút danh tiếng.”
“Em cảm thấy phẩm chất của chị , so với vai diễn khách mời nhỏ trong bộ phim , chi bằng chị tham gia chương trình giải trí nhiều chút thì hơn? Nói chừng thể bén duyên, tài nguyên từ nhiên sẽ tìm đến chị đấy ạ, thể xem là một con đường nhanh hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-184.html.]
Nhắc tới chuyện , Quách Mậu Tuyết đột nhiên tiếp: “ , tiền bối của em một bạn là đạo diễn, năm hình như định một chương trình giải trí về thám hiểm, đang tìm khách mời cố định đấy ạ.”
“Em thấy chị vốn nổi tiếng trong giới thời trang, hẳn là hợp yêu cầu của ông . Trùng hợp phân cảnh của chị sẽ kết thúc năm , nếu chị thời gian thì sang năm em thể nhờ tiền bối của em giới thiệu đạo diễn cho chị.”
Chu Thịnh Nam xong, tự tin, “Thật con chị mấy hài hước, hợp ?”
“Không ạ, chị yên tâm . Chị thể chịu khổ, can đảm thử sức, dẻo dai, thám hiểm hẳn là thích hợp với chị.” Quách Mậu Tuyết : “Thật bây giờ bản chất của loại chương trình giải trí đều thể thu hút sự chú ý.”
“Chị thể hiện ưu điểm của , ai hợp tính tự nhiên sẽ thích chị thôi. Nếu chị đồng ý thử sức, em trở về sẽ với tiền bối của em một tiếng. Có mặt giúp đỡ, đoán chừng chị sẽ chọn.”
“Cảm ơn em.” Đột nhiên Chu Thịnh Nam gì cho , cảm giác như một miếng bánh ngon từ trời rơi xuống, chân thực.
Quách Mậu Tuyết , vỗ tay của cô, “Quan trọng là danh tiếng của chị vốn nên trùng hợp đủ yêu cầu thôi ạ. Với em thì chỉ là thuận tay giúp đỡ, khó khăn gì, chị để trong lòng.”
Lúc , tới truyền lời của đạo diễn tìm Chu Thịnh Nam. Cô liền đáp lời dậy tạm biệt Quách Mậu Tuyết, đó nhanh chóng chạy .
Quách Mậu Tuyết vẫn yên tại chỗ, lười nhác dựa lưng ghế như cũ.
Chỗ vắng vẻ, gió lạnh thổi mạnh, Quách Mậu Tuyết vô thức gấp áo , miệng hít một lạnh.
Đằng xa một đôi nam nữ đang sóng vai về phía , dáng vẻ cả hai đều xuất chúng, một tuấn lạnh lùng, một xinh động lòng. Cô gái mặc áo lông màu đỏ, giữa trời tuyết trắng mênh m.ô.n.g thu hút ánh của .
Quách Mậu Tuyết lơ đãng sang, hai mắt sáng lên, dậy chạy tới, đó vươn tay xoa bóp gương mặt của cô gái , “Sao hai đứa tới đây?”
“Ngày mai tụi em về nhà, chị năm nay về ăn Tết nên bảo em qua thăm chị một chút.”
Quách Mậu Tuyết bĩu môi, “Thì là do bảo, chị mà, cái vô lương tâm như em thể bụng tới thăm chị chứ?”
Một cơn gió lạnh thổi tới, Quách Mậu Tuyết run lên một chút, kéo áo lông che kín nhưng vẫn luồng gió tạt qua cơ thể.