Sinh viên nam ôm sinh viên nữ trong ngực, liếc mắt Tần Noãn lưng , lười biếng : "Yêu đương còn giữ bí mật, chuyện thật suy nghĩ."
Cố Ngôn Thanh đáp, Tần Noãn nhạy bén mà giải thích hiểu lầm, " là bạn gái của ."
Thời điểm nên phủi sạch quan hệ thì phủi cho sạch, như mới thể chứng minh cô đối với tình ý gì.
Nếu giải thích, chừng Cố Ngôn Thanh còn cảm thấy cô đang chiếm tiện nghi của mất.
Sinh viên nam hỏi thăm về phía Cố Ngôn Thanh, "Thật ?"
"Ừ." Trên mặt của Cố Ngôn Thanh biểu cảm gì.
Sinh viên nam đầy thâm ý , ôm lấy sinh viên nữ rời . Họ tới đây chờ xe buýt, chỉ là ngang qua mà thôi.
Chờ họ , Tần Noãn tò mò hỏi: "Hai là ai thế ạ?"
"Người của Hội sinh viên." Thanh âm của nhạt.
Xe buýt đến, hai lên xe.
Chen chúc bên trong, Tần Noãn dòng đẩy tới cửa . Cô nắm thanh vịn thật chặt, hình bất mà lung lay.
Đây là đầu tiên cô xe buýt, lúc mới thì cảnh bên trong là như . Xung quanh là , thở mỗi đều phả , trời mùa hạ nóng bức càng khó chịu. Cho dù mở máy lạnh trong xe lên cũng dịu buồn nôn trong cô.
Mà Cố Ngôn Thanh chẳng .
Trong đầu Tần Noãn "oanh" một tiếng, giống như cái gì nổ tung. Ký ức mà cô kịch liệt chôn lấp ở nơi sâu trong đầu, lúc vô hình ảnh tranh tuôn ngoài, mãnh liệt như thuỷ triều, nhanh vây cô , khiến cho hô hấp của cô thông, cảm giác sợ hãi cũng trào tới.
Cả Tần Noãn run rẩy hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch, đôi môi run lên thật nhẹ.
Cố Ngôn Thanh chen chúc từ trong đám lúc tới, thấy bộ dáng của cô, lông mi lạnh, "Em ?"
Thanh âm ôn hoà gọi suy nghĩ của Tần Noãn trở về. Trên chóp mũi của cô giống như bạc hà thơm ngát lướt qua, cô dần hồn, thần sắc bình tĩnh .
Tần Noãn ngẩng đầu, với , "Em , say xe thôi ạ."
Cố Ngôn Thanh lấy khăn tay trong túi đưa cho cô.
Tần Noãn chiếc khăn tay , khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-30.html.]
"Trán của em đổ mồ hôi." Cố Ngôn Thanh .
Tần Noãn nhận lấy lau, "Cảm ơn ạ."
lúc , xe buýt ngừng , cửa mở .
Cố Ngôn Thanh liếc cô một cái, khẽ hất cằm, "Đi thôi, chúng xuống xe."
Tần Noãn theo xuống xe, mãi đến khi xe buýt chạy xa, cô mới hậu tri hậu giác [1] địa phương mặt, sạch đến phân chim cũng , "Đây là thế ạ? Sao chúng xuống xe ở chỗ ?"
Cố Ngôn Thanh: "Không em say xe ?"
Môi của Tần Noãn khẽ mím , trầm mặc một lát, cô ngẩng đầu, "Vậy chúng bây giờ ạ? Chỗ hình như để bắt taxi ."
"Ngồi ở đó nghỉ ngơi một lát ."
Tần Noãn xuống ghế của trạm xe buýt, thuận tiện lấy cái ô che nắng trong balo . Còn Cố Ngôn Thanh bên đường bắt taxi.
Tần Noãn bóng lưng của , trêu hỏi: "Xuống xe ở chỗ , là lừa bán em để kiếm tiền đấy chứ?"
Cố Ngôn Thanh đầu, "Xem em say xe quá , ở đây còn tâm trạng để đùa."
Tần Noãn nháy mắt, "Em đùa nha, nếu thật sự bán em thì ạ?"
"..." Cố Ngôn Thanh qua, "Em còn khó chịu ? Hay là đợi ở chỗ , quanh đây xem chỗ nào bán nước ."
"Không cần ạ, em khát. Chỗ đến một bóng còn , chỗ bán nước ạ."
Cố Ngôn Thanh xuống chỗ bên cạnh, dò xét cô một hồi hỏi: "Em ở đây một sẽ sợ hãi nhỉ?"
"... Em sợ lạc đường thôi, ?" Tần Noãn xung quanh một chút, đảo mắt thấy đồng ruộng bên cạnh, mắt cô liền sáng lên, "Anh , đằng dê!"
Cố Ngôn Thanh theo, quả thật ở đó ba con dê đang ăn cỏ, hai lớn một nhỏ, ấm áp hệt như một nhà ba .
Tần Noãn chạy tới, sờ con cừu con, nhưng sợ cừu tấn công. Cô chỉ thể ở bên cạnh ngắm nó, "Cừu nhỏ đáng yêu quá ! Be ~"
" ," Bỗng nhiên, cô nhớ một chuyện thú vị nào đó, với Cố Ngôn Thanh, "Đổng sự trưởng của tập đoàn Đằng Thuỵ một con trai, nhũ danh của là Mị Mị đấy ạ."
"Mỗi dì Lục Tinh về với em, là Mị Mị nhà chúng , Mị Mị nhà chúng thế nào. Em , trong đầu tưởng tượng tới một cái đầu dê, giống như vầy nè." Tay cô chỉ con cừu con.