Khuôn mặt của Tần Noãn gần, ngũ quan nhỏ xinh tinh xảo, da thịt trắng nõn mềm mại. Lúc cô nhắm mắt, rèm mi dày đậm như cánh bướm vểnh lên, run nhè nhẹ.
Tần Noãn trang điểm, môi chỉ son nhẹ một ít. Khoé môi của cô lúc cong lên mấy phần, gò má bên trái lộ một lúm đồng tiền nhàn nhạt.
Cố Ngôn Thanh chống cằm cô, nhất thời nảy sinh ý định trêu chọc cô.
Anh dần dần hướng mặt tới, đó giơ ngón trỏ của tay lên, nhấn nhẹ lên môi đỏ của cô một cái.
Sau đó, thần sắc của tự nhiên mà thu tay . Nhìn dáng vẻ lúc của cô, Cố Ngôn Thanh nhẹ : "Anh hôn đấy."
Tần Noãn chậm rãi mở mắt . Nhớ xúc cảm như chuồn chuồn lướt nước giữa hai cánh môi, cô chép miệng hai , vẫn thoả mãn.
Anh, thật sự chỉ hôn một chút thôi ? Cũng cần trung thực như thế chứ...
Trong lòng Tần Noãn thất vọng.
Cố Ngôn Thanh thẳng dậy, cầm lấy balo của cô chân, đặt chung với balo của dậy, "Đi thôi, chúng ăn cơm."
"Dạ." Tần Noãn ngoan ngoãn đáp một tiếng, cùng khỏi phòng học.
Trong lòng cô vẫn suy nghĩ về nụ hôn , luôn cảm thấy đúng thế nào .
Có lẽ Tần Noãn quá nhập tâm nên quên mất lối phòng học xếp thành bậc thang, chân hẫng một cái, cả cô liền mất thăng bằng ngã đằng .
Cố Ngôn Thanh đầu, thần sắc biến đổi. Anh thuận thế giữ chặt cánh tay của cô , cả của Tần Noãn nhào tới, va n.g.ự.c .
Chưa kịp hồn nhưng cô ngẩng đầu lên, tròn đôi mắt hạnh căng thẳng , "Em, em cố tình ."
Ánh nắng chiếu xuyên qua cửa sổ thuỷ tinh, phủ xuống gương mặt của cô, sống mũi kiều mỹ, má đào da tuyết [1], hai đồng tử linh động như toả sáng, xinh xắn đáng yêu.
Cố Ngôn Thanh lẳng lặng cô một lát, đó cúi gương mặt tuấn dật gần, giống như hôn cô.
Tần Noãn khẩn trương nhắm mắt , trái tim nhảy lên "bình bịch".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-63.html.]
Lúc , hành lang bên ngoài chợt truyền đến một trận , thanh âm gần, khiến cho cả của Cố Ngôn Thanh dừng , đó buông cô .
"Em đường nào." Ngữ khí của bình thản, dắt tay cô , nhanh chóng ngoài phòng học.
Mong hôn còn thành ý nguyện, Tần Noãn cắn môi theo . Trong lòng cô thoải mái, âm thầm oán nhóm bên ngoài tới thật đúng lúc, phá hư chuyện của cô !
Đến khi ngẩng đầu, thấy bên tai của Cố Ngôn Thanh ửng hồng, lúc cô mới cảm thấy dễ chịu hơn, ý nở rộ mặt.
Từ trong lầu học , tay của cô vẫn như cũ Cố Ngôn Thanh nắm lấy.
Bước chân của nhanh, Tần Noãn chạy mấy bước nhỏ theo , "Cố Ngôn Thanh, là mới yêu đầu đúng ?"
Vừa dứt lời, cô rõ ràng cảm nhận bước chân của dừng nửa giây, đó giả vờ như gì mà tiếp tục lên phía .
Tần Noãn : "Trước đây từng nắm tay cô gái nào đúng ? Là loại đặc biệt ngây thơ ?"
Cố Ngôn Thanh để ý tới cô, bước chân ngược còn nhanh hơn nãy. Tần Noãn theo kịp, đành kéo ngược tay của về.
Cố Ngôn Thanh dừng , bất đắc dĩ cô, "Em đói ?"
Tần Noãn đáp, nhướn mày , "Em là mối tình đầu của đúng ạ?"
Cố Ngôn Thanh trầm mặc.
Tần Noãn: "Nếu như thì đây cũng thể là mối tình cuối của đó nha. Hơn nữa còn là em theo đuổi nữa!"
Cố Ngôn Thanh cô, cũng xem cô cái gì.
Tần Noãn giả dối, "Đời của dù cũng dũng cảm để yêu một . Không quá trình theo đuổi khác, cuộc sống sẽ mỹ. Vậy nên, để cho cuộc sống của mỹ hơn, em cho một cơ hội để theo đuổi em, thế nào?"
Cô ngước , đồng tử lấp lánh nước, trong đấy đầy chờ mong.
Cố Ngôn Thanh như hứng thú mà nhướn mày, thả tay của cô , ngữ khí lười nhác, "Được thôi."