Muốn Dựa Vào Em - Chương 95

Cập nhật lúc: 2024-12-27 03:44:15
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Noãn dĩa bò bít tết mà Tần Hi đưa qua, hề nhận, “Chị tự .”

 

Tần Hi cưỡng ép đưa cho cô, lúc cô mới ‘cảm ơn’, đó phòng ăn.

 

Không bao lâu , Tần Hi bưng một dĩa khác , chia cho cô một quả ốp la nửa sống.

 

Tần Noãn ngờ nuông chiều từ bé mà lớn lên, năm nay chỉ mới mười lăm, thế mà thể tự nấu đồ ăn, thực tế ai nghĩ đến.

 

Dường như đoán nghi hoặc của cô, Tần Hi : “Trước đây em thích thức khuya chơi game, đói bụng nhưng phiền khác, cho nên tuỳ ý tự vài món. Mẹ em ‘áo đến đưa tay, cơm đến há miệng’ là thói quen , em trở thành thằng nhóc lớn xác năng lực tự chăm sóc bản .”

 

Tần Noãn gật đầu, ăn một miếng bò bít tết trong mân, “Em ngon.”

 

Hai gì nữa, trong sảnh yên lặng, bầu khí mất tự nhiên.

 

Thấy cô cúi đầu, Tần Hi : “Những lời em nãy, chị đừng để trong lòng nhé.”

 

Tần Noãn im lặng một chút, đó nhẹ giọng mở miệng, “Chị nghĩ tới em thể như , khả năng hùng biện .”

 

“Em giữ nó trong lòng lâu, vẫn luôn dám với chị, hôm nay là trùng hợp thôi ạ,” Tần Hi trả lời.

 

Dừng một chút, : “Thật , em ăn vụng về, cách trò chuyện, nhưng thật sự thích chị. Mẹ dặn em lớn lên đối xử với chị thật . Nếu chị thể chung đụng với dì Lục Tinh hoà hợp như , tại thử tiếp nhận em một ?”

 

Tần Noãn cúi đầu cắt bò bít tết, hề trả lời.

 

Tần Hi cô một cái, cũng hỏi nữa.

 

Sau khi ăn xong, Tần Noãn dùng khăn tay lau miệng. Cô lên, thấy dĩa mặt Tần Hi thì chủ động cầm lấy, “Em ngủ , để chị rửa cho.”

 

Tần Noãn gom dĩa phòng bếp, Tần Hi dựa cửa cô, thôi.

 

Một lúc lâu , mới mở miệng, “Năm nào chị về đón Tết cũng giống như qua sân khấu , giao thừa tuổi mới xong lập tức trở về biệt thự phía Nam ngoại ô. Năm nay chị ở , đừng trở về.”

 

Bàn tay rửa dĩa của Tần Noãn khựng , dòng nước ấm áp lặng lẽ chảy xuống. Cô cụp mắt, lông mi run rẩy, thấy Tần Hi : “Thật chị ở lâu sẽ phát hiện thôi, khí trong ngôi nhà cũng khó xử như chị nghĩ mà.”

 

Tần Noãn im lặng nửa ngày, đó ngẩng đầu, với , “Ừm, .”

 

Tần Hi gần như nhẹ thở một , khoé môi cong lên mấy phần, lên lầu.

 

 

Tần Noãn ở Tần gia đến hết Tết Nguyên Tiêu, đó, Đại học C khai giảng, cô trực tiếp trở trường, về biệt thự phía Nam ngoại ô.

 

Thật , nếu như rằng hồi nghỉ đông, ở nhà với kế Lan Bội và Tần Hi là , cũng hẳn là như .

 

Năm hai tuổi cô rời nhà, năm tám tuổi cô từ nước ngoài trở về, vẫn luôn theo ông nội. Cảm tình của cô đối với Lan Bội thật nhạt, là khúc mắc một sớm một chiều liền thể gỡ bỏ.

 

Chỉ là, cô thể cảm nhận thiện ý của Lan Bội khi tiếp cận , bởi vì trái tim của cô cũng bằng gỗ mà vô cảm xúc.

 

sớm mất dũng khí để tiếp nhận một , cho nên đôi khi ứng xử với Lan Bội, cô cố gắng. Nếu so sánh, cô vẫn thấy ở trường thoải mái hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-95.html.]

 

Tần Hi mấy năm nay, cô luôn giam trái tim của , kháng cự tất cả . sự thật thì cô từng chủ động một bước để theo đuổi thứ .

 

Ví dụ như Cố Ngôn Thanh.

 

Lần đầu tiên thấy , Tần Noãn cảm thấy cuộc sống ảm đạm mà đơn điệu của một tia hi vọng.

 

giữ lấy hi vọng đó, cô gần như ăn cả, ngã về .

 

Lần đầu tiên thích một , đầu tiên nghĩa vô phản cố như theo đuổi , thậm chí cô còn Cố Ngôn Thanh phụ cô , nếm trải nỗi đau vứt bỏ một nữa

 

Có đôi khi, Tần Noãn cũng do dự, cũng bất lực mà tự nghi ngờ sâu sắc về bản .

 

cô cảm thấy dũng cảm !

 

 

Hôm nay là cuối tuần, tâm trạng của Tần Noãn tệ. Cô tới căn hộ tìm Cố Ngôn Thanh.

 

Gần đây, hạng mục đến tối muộn, bình thường ký túc xá đều khoá cửa, về nhà quấy nhiễu ba đang nghỉ ngơi, cho nên đến ở căn hộ của .

 

Tần Noãn từng qua đó mấy , cũng thẻ từ mở phòng, càng thuộc đường quen xe.

 

Trên đường tới chung cư, cô thấy một tiệm hoa liền mua một bó hoa hồng, trong lòng tràn đầy ý tặng Cố Ngôn Thanh một bất ngờ.

 

Quét thẻ nhà, Tần Noãn liếc một vòng, thấy Cố Ngôn Thanh . Cô nghi hoặc một chút, lặng lẽ vòng qua tấm bình phong ngăn cách phòng ngủ.

 

Lúc , giường, cái đầu mê man dường như đang ngủ say, chỉ mơ hồ để lộ mấy vụn tóc nhỏ.

 

Tần Noãn nhíu mày, vuốt một nhánh hồng trong tay, thầm nghĩ: Bây giờ còn dậy, chẳng lẽ tối qua thức đêm ?

 

Cô yên lặng tới cạnh giường, kéo nhẹ tấm chăn của mấy .

 

Người giường hề phản ứng.

 

kéo thêm mấy nữa, giường trở , trực tiếp đưa lưng về phía cô, ngủ tiếp.

 

Tần Noãn: “…”

 

Anh mệt ? Có khi nào vẫn ăn sáng ? – Tần Noãn do dự, kéo chăn nữa, dùng lực lớn hơn nãy.

 

Cô mở miệng : “Anh ăn sáng hả? Tối qua mấy giờ ngủ —”

 

Nương theo tấm chăn kéo là một thiếu niên lạ mặt, khiến cho môi của Tần Noãn khẽ giật, kinh ngạc sững sờ đó.

 

Lúc , lặng lẽ nâng mi, mày rậm mắt phượng, sống mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ mở. Cậu mím môi, khuôn mặt nghiêm trọng như mấy phần lạnh lẽo, thoạt thật xa cách.

 

Nhìn thấy Tần Noãn cạnh giường, nhăn mày, ngu ngơ một hồi lâu, dường như nghĩ gì đó. Gương mặt lập tức mang theo ý , trong giọng khàn khàn lộ sự mệt mỏi cùng lười nhác, “Chào chị dâu nhé.”

 

Tần Noãn: “…? ? ?”

Loading...