Kí rưỡi Kứt là bạn học từ thời cấp ba và cả đại học của , tên Dương Xuân Trí. Lúc chúng  học cấp ba  thường xuyên cùng  kết bè kết phái, trèo tường trốn học  ngoài  chơi net hoặc ngâm chân. Bởi vì  một   tiêu chảy,   tự  bản  chắc  ị  tới một ký rưỡi… thế là liền  đặt biệt danh là “Kí rưỡi Kứt”.
 
Đừng hỏi    mà      ị tới một ký rưỡi cứt,    nhắc  !
 
Chuyến  là chúng  rủ  cùng  du lịch và đang  đường trở về nhà. Bởi vì  quá nhiều khách du lịch nên  nhanh lẹ lắm mới tranh  một phiếu giường , còn tay chân   chậm chạp nên chỉ đành vớt trúng phiếu ghế cứng.
 
Chỉ  điều,  tin tức mà Dương Xuân Trí gửi tới    trái ngược với những lời cảnh báo trong nhóm chat ?
 
Không đúng!
 
Có vấn đề!
 
Nhân viên của đoàn tàu yêu cầu những   ghế cứng  đổi xe ?  tại  bên toa giường  chúng    nhận  thông báo?
 
Mà tại cái nơi hoang vu trống trải như thế    sân ga, lấy   xe lửa khác để đổi chuyến?
 
“Trương Vũ, sắp  xuống xe ! Mày nhanh lên , đừng  bỏ quên đồ đó!” Dương Xuân Trí  gửi tin nhắn đến.
 
  thể cảm nhận  đoàn tàu đang giảm dần tốc độ, sắp  dừng xe. Bầu  khí bên trong toa xe lạnh lẽo dị thường, ai cũng  lên tiếng.
 
…………………………
 
Qua thật lâu , cũng   là ai đột nhiên rống lớn: “M.á nó! Mấy cái toa xe khác đều xuống hết , mắc cái gì  thông báo cho chúng  ? Ông cố nội mày  thèm   cái xe rách nát , chờ thêm một phút giây nào nữa !”
 
Sau đó liền  một tràng âm thanh ồn ào huyên náo như đang thu dọn đồ đạc chuẩn  rời .
 
“Khục! Khục! Hình như ông đó  xuống xe…”
 
“Hay là… Chúng  cũng  xuống ?”
 
“Đồ ngu! Có  c.h.ế.t thì cũng đừng  rủ rê ! Bên trong xe lửa   an  như   thì ở bên ngoài đỡ hơn  chỗ nào chứ?”
 
Những tiếng  chuyện trong toa xe nháy mắt đột ngột im bặt. Vào giờ khắc , tất cả đều giống như  hẹn mà cùng tắt âm thanh. Theo như những gì  nhóm chat nhắc nhở thì hiện tại  đến giờ   ngủ.
 
 nhẹ nhàng vén góc chăn lên, quả nhiên trông thấy ngoài cửa sổ  vô  bóng hình đang bước xuống xe,  thành từng dãy ở nơi hoang dã…
 
Thời gian trong lúc vô tình  trôi đến 01 giờ 30, cũng chính là “lúc nên  ngủ”  nhắc đến trong tin nhắn nặc danh. Lòng  bỗng  dự cảm   liền nhắn ngay cho Dương Xuân Trí: “Mày xuống xe  Ký rưỡi?”
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Tuyệt đối đừng xuống xe! Ký rưỡi! Mày   xuống xe đó!”     nhận  tin nhắn hồi đáp nào…
 
 vô cùng lo lắng liền vội vàng bật yên lặng, âm thầm gọi điện cho Dương Xuân Trí.  chôn đầu ở trong chăn,  thở cũng trở nên cuồng loạn, khó chịu đến đổ đầy mồ hôi. 
 
Qua chừng 30 giây , cuộc gọi của   từ chối.
 
“Sao   nhận điện thoại  chứ?”
 
Dương Xuân Trí  bao giờ từ chối cuộc gọi của ! Trong lúc  còn đang thắc mắc thì đột nhiên  nhận  ảnh chụp do   gửi tới.
 
Trên tấm ảnh chỉ  một vùng hoang sơ tăm tối, ngoài  thì chẳng  gì!
 
“Trương Vũ! Có chuyện ! Không thấy xe lửa  hết, mày xuống xe ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-xuong-tau-hay-giu-mang-truoc-da-phan-1/chuong-3.html.]
 
Lúc   mới phát hiện, đối tượng ở trong ảnh chụp là những đường ray xe lửa uốn lượn ngoằn ngoèo chìm trong bóng tối đen kịt.  mà bên  đó   xuất hiện chiếc xe lửa nào?
 
Không  xe lửa! Vậy…Vậy chúng  thì …
 
Xe lửa rõ ràng  dừng, hẳn đang trong trạng thái  im. Nếu như  tồn tại xe lửa,  thì rốt cuộc là chúng  đang ở ?
 
Suy nghĩ của  mơ hồ, đột nhiên nhớ  gì đó liền vội vàng đăng nhập  phần mềm mua vé xe lửa. Sau đó  phát hiện… Thế mà  kiểm tra   về đoàn tàu K104 !
 
Nó căn bản là    tồn tại?!!!
 
 nghẹn thở, tay chân lạnh cóng. Ngay đến trái tim cũng dường như  còn vì  mà nảy lên nữa, chỉ còn  những tiếng thình thịch điên cuồng. 
 
Bất chợt, Dương Xuân Trí  gửi tới Wechat: “Đừng xuống xe lửa!”
 
 lập tức hỏi thăm   : "Ký rưỡi! Bên ngoài rốt cuộc  , tao còn đang ở  xe lửa!”
 
 đợi  lâu vẫn  thấy thằng bạn đáp lời…
 
Hiệu quả cách âm của xe lửa   ,  thể ngăn cách 80% với bên ngoài.  thính giác của  từ nhỏ  khác với  bình thường, chính vì  nên khiến giấc ngủ của  thường  cạn, dễ dàng vì chút gió thổi cỏ lay liền thức giấc. Thế nên mỗi   khi   ngủ đều cần  vặn bớt chế độ âm thanh của điện thoại. 
 
  giờ phút , những tiếng động ồn ào nhỏ bé bên ngoài thùng xe      rõ ràng!
 
“Á!!!!!!”
 
“Cái thứ gì ?”
 
“Chồng ơi! Chồng ơi!”
 
“Đừng g.i.ế.c ! Xin cứu  với!!!”
 
“Cứu!!! Xin đừng…”
 
“...”
 
Thần kinh của  căng như dây đàn, rơi  trạng thái đơ cứng. 
 
Những âm thanh ở bên ngoài dần trở thành tiếng thét gào bi thương, kêu  thảm thiết cùng tiếng chửi rủa loạn xạ. Và cả âm thanh răng rắc đến từ xương cốt  đứt gãy… tựa như một hồi nhạc dạo nơi địa ngục.
 
Rốt cuộc, ở bên ngoài  xảy  chuyện gì ?
 
Lòng hiếu kỳ của con  một khi  trỗi dậy thì  khó để tự kiềm chế. Huống chi cảm xúc lo lắng hãi hùng càng khiến   tìm tòi khám phá hơn…
 
Sau khi mãnh liệt đấu tranh, cuối cùng  hít sâu một  để lấy hết dũng khí, định vén góc chăn để  lén  ngoài cửa sổ.  đúng  lúc , hàng loạt tiếng động quỷ dị đột ngột cắt đứt suy nghĩ của !
 
"Cộp! Cộp! Cộp! Cộp! Cộp!"
 
"Cộp! Cộp! Cộp! Cộp! Cộp!"
 
Âm thanh giống như giày cao gót đang giẫm lên sàn, vang vọng giữa bầu  khí yên tĩnh bên trong toa xe  vẻ lạnh lẽo đến ngột ngạt.