Giữa lúc m.á.u tươi đang phun trào, tóc vàng liền điên cuồng  chặn ở cửa, tham lam hớp lấy những tia m.á.u tươi đang b.ắ.n phun lả tả. Mà ông  tóc mái thì  càng thoát xác hơn! Cơ thể của   biến đổi răng rắc cứ như là một con quái vật!
 
Điều khiến   thể ngờ  chính là gã đeo kính  hề  biến hoá gì cả! Hay  cách khác, gã vẫn còn là  sống!
 
Ánh mắt nham hiểm hung ác của gã đeo kính như  rỉ máu, gã hét lên thật to: "Nếu như  sống thì cả đám  hợp lực !"
 
" đó! Mọi  đồng tâm hiệp lực !"
 
Cánh tay của  rung lên, cây d.a.o chặt xương thon dài trượt  khỏi ống tay áo.
 
Lưỡi d.a.o vẽ thành một đường cong trong  trung, nhắm thẳng tới hướng ông  tóc mái nhưng  giây tiếp theo  đột ngột chuyển sang chọc thẳng  cổ họng của gã đeo kính.
 
"Phập!"
 
Máu tươi b.ắ.n  tung tóe…
 
Tóc vàng và ông  tóc mái lập tức phóng vụt tới nhưng  lựa chọn bỏ qua  giữa  trung để điên cuồng nhào  cắn xé gã đeo kính đang chảy m.á.u òng ọc .
 
Quả nhiên… Đoán trúng !!!
 
Những bãi m.á.u  đó của đám dân nghiện t.h.u.ố.c lá đều  nhanh biến mất. Mà trong lúc tóc vàng và ông  tóc mái  thật c.h.ế.t thì nhiệm vụ của  cũng chỉ là phụ trách đóng gói "rác rưởi", còn m.á.u đều sẽ tự động chẳng thấy .
 
Lúc đó  liền suy đoán  tàu nhất định tồn tại một loại sinh vật nào đó sở hữu dục vọng vô cùng tham lam và nguyên thủy nhất với máu!
 
Đám nhân viên phục vụ còn  đều hùa  bộc phát can đảm, chạy tới chỗ cửa chặn để phóng  ngoài.  chỉ   là lý trí lùi …
 
Bởi vì  hiểu  rõ, luồng ánh sáng quỷ dị màu đỏ đó căn bản   là thứ con   thể tránh !
 
Trong lúc lui ,  lia mắt  về phía cửa ngăn ở đầu toa xe  01. Phía bên  của cánh cửa chính là phòng điều khiển của đoàn tàu!
 
Đám  lúc nãy còn hùa  chạy tới chỗ cửa chặn quả nhiên đều  luồng ánh sáng đỏ tưng bừng chơi trò "cắt dưa hấu".
 
 thật sự  cảm ơn cái lũ ngu xuẩn đó  tình nguyện chịu c.h.ế.t để kéo thêm chút thời gian quý báu cho .
 
"Rắc! Rắc!"
 
 liều mạng cắm đầu chạy tới cửa của phòng điều khiển, nhưng  chạm  thì nó  đột ngột chủ động mở  từ bên trong.
 
 loạng choạng rơi  phòng điều khiển, ngã lăn   sàn…
 
"Két!"
 
Cánh cửa   đóng.
 
"Mau đổi quần áo với  !" Một giọng  nghiêm túc vang lên.
 
 ngạc nhiên ngẩng đầu,  giọng  …  quen ?
 
  thấy  một  đàn ông cao xấp xỉ  đang nhanh nhẹn cởi bộ đồng phục tàu trưởng ném cho .
 
"Mặc  ! Như   mới  thể thoát khỏi sự giám sát của các quy tắc  tàu để chạy trốn."
 
 ngơ ngác nhận lấy bộ đồng phục. "Cậu… Sao  là ?"
 
 sợ tới đơ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-xuong-tau-hay-giu-mang-truoc-da-phan-2/chuong-8.html.]
 
Tàu trưởng thế mà  là  ! Thằng bạn học mà trong nhận thức của , đáng lý   c.h.ế.t từ  chuyến tàu K104 của 3 năm . Dương Xuân Trí!!!
 
10.
 
"Thay lẹ lên!"
 
Dương Xuân Trí gỡ cái nón tàu trưởng xuống  chụp lên đầu ,  đó lo lắng : "Trương Vũ! Chỉ  một cơ hội chạy trốn thôi,   nắm chặt đó!"
 
Dương Xuân Trí đột nhiên kéo tay phanh, đoàn tàu bất ngờ  giảm tốc!
 
"Đi   nhảy xuống xe! Mau chạy trốn !"
 
"Còn  thì ?"
 
   Dương Xuân Trí đang ở  mặt   rốt cuộc   là  sống  , nhưng sâu trong nội tâm vẫn luôn  một giọng  gào thét: Mình  thể  vứt bỏ    nữa!
 
"   ! Những quy tắc  đoàn tàu  biến  hoà thành một thể với nó !"
 
Trong tròng mắt của   bắt đầu  những tia sáng đỏ lan tràn, giống như tóc vàng và ông  tóc mái ở bên ngoài…
 
"Rốt cuộc cái đoàn tàu quy tắc  là  chứ?"  nôn nóng hỏi: "Bọn   thể cùng trốn chung thật ? Thật sự là hết cách  ?"
 
"Không thể!" Ánh mắt của Dương Xuân Trí phức tạp. Vừa là tuyệt vọng  thoáng  chút áy náy: "Không còn thời gian nữa ,  mau  ! Nên nhớ, đây chỉ là  thiếu nợ . Chân tướng mà      nhanh sẽ   thôi!"
 
Dương Xuân Trí đột nhiên kéo cửa , đẩy  trở về toa xe  01.
 
Bên trong toa xe  01 chỉ còn  hai kẻ  gần như  thể xem là  gồm tóc vàng và ông  tóc mái đang  bò  sàn, điên cuồng l.i.ế.m láp thứ chất lỏng màu đỏ …
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Khi bọn chúng ngẩng đầu, đôi tròng mắt màu đỏ tươi ghim chặt   cứ như một chiếc máy quét, đang rà bộ đồng phục tàu trưởng của .
 
Cuối cùng, chúng nó cũng tiếp tục cúi đầu l.i.ế.m láp thứ chất lỏng màu đỏ,   ngó lơ .
 
"Hẹn gặp !"
 
  tới cửa chặn của toa xe  01, hít một  thật sâu  nhảy xuống.
 
"Bịch!"
 
 té lộn nhào   bao nhiêu là vòng, ngã cắm đầu xuống đống bùn  ruộng lúa.  cho dù cả  đau đớn giống như  vỡ vụn thì  vẫn cố gắng ngẩng đầu lên.
 
  thấy  đường ray nơi xa tựa như đang  một đoàn sương mù m.ô.n.g lung mơ hồ. Đoàn tàu K104 tiếp tục lao nhanh  trong đó, và đến cuối cùng là… biến mất  còn chút tung tích gì nữa.
 
Tất cả kinh khủng, tuyệt vọng  oán hận đều theo đó cùng  tan biến. Tựa như một màn trình diễn ma thuật long trọng khổng lồ!
 
 lấy điện thoại ,  nhóm chat của nhân viên  một tin nhắn tag đích danh , nhắc nhở cho   rằng tất cả những thứ  đều là sự thật!
 
"Chúc mừng   thành công sống sót trong chuyến tàu đầu tiên  khi nhận công việc. Là một  chơi tất thắng,  quả thật là  tầm thường đấy!"
 
"Tiếp  đây…"
 
 tin nhắn đến đây thì  đột nhiên im bặt. Giống như một  đang trong cuộc trò chuyện mà chỉ  trình bày   đột tử,  còn cơ hội để  tiếp nữa!
 
Đột nhiên,  màn hình điện thoại của  xuất hiện những đường cong vặn vẹo trông  khác gì như huyễn tượng!