MỸ NHÂN BỆNH TẬT ĐƯỢC NHIẾP CHÍNH VƯƠNG NUÔNG CHIỀU - CHƯƠNG 12

Cập nhật lúc: 2024-10-02 22:49:35
Lượt xem: 4,081

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thịnh Quyết nghĩ, vị tiểu hoàng đế ở Kinh thành , dù hiện tại chỉ là một linh vật nhỏ bé quyền thế, nhưng những cung nữ ma ma và các đại thần bên cạnh chẳng cũng nhao nhao chạy tới lấy lòng ?

Hắn so sánh như , liền nhanh chóng hiểu .

Giang Lạc Dao là đích nữ nhà họ Giang, là con đầu lòng khi Nhạc Xương hầu phong quan tiến tước đến tột đỉnh, một phủ hầu gia lớn như , tất nhiên dốc hết tâm sức để cưng chiều, gì lạ cả.

Nhiếp chính vương Thịnh Quyết tìm cớ và lý do, cố gắng thuyết phục bản , kìm nén sự tò mò trong lòng.

“Cô nương nhà bà, chút huyền học .” Hắn như , đích tiễn ma ma, “Mọi đều bằng lòng yêu thương nàng , cũng là một chuyện kỳ lạ, đối với bản vương mà , đầu tiên gặp cô nương nhà bà, mà cũng sinh chút phản cảm nào.”

Trông đáng ghét - đối với Nhiếp chính vương kiêu ngạo bạc tình mà , chính là lời khen ngợi lớn nhất .

ma ma , bà là cá tính, trong mắt bà, khen ngợi là khen ngợi, chán ghét chỉ đơn thuần là chán ghét.

Bất kỳ từ ngữ trung tính nào rõ ràng, đại khái đều là vì giữ thể diện, che giấu sự chán ghét mà thôi.

Ma ma ngay lập tức sững sờ, bà tin cô nương nhà bà như , Nhiếp chính vương ghét bỏ?

Cô nương nhà bà gì?

Hình như gì?

Tại Nhiếp chính vương ghét bỏ cô nương?

Cô nương Vương phủ cũng bao lâu, trong thời gian đó nhiều nhất cũng chỉ gặp Vương gia hai , như ?

Nhìn vẻ mặt khó hiểu của ma ma, Hứa Lạp cảm thấy đối phương chắc hẳn hiểu lầm điều gì đó, vội vàng giải thích vài câu: “Vương gia nhà gần nữ sắc, thấy nữ tử bình thường liền cảm thấy phiền lòng, ghét bỏ là sự tiếp nhận lớn .”

Ma ma suy nghĩ một lát, bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Ồ, đúng , bà hình như từng trong phủ hầu gia qua một , Nhiếp chính vương , cả mang khí chất cô độc, mệnh cách cũng cứng, ít quý nữ thử kết duyên với Vương gia, kết cục đều gì.

Nói dễ một chút, chính là hung sát, cô độc, mệnh cứng...

Nói một cách dễ hiểu, chính là khắc vợ.

Ma ma nhớ lúc cô nương nhà bà chuẩn đến Nhiếp chính vương phủ, cũng lo lắng hỏi hầu gia và phu nhân, hình như hầu gia nhắc đến lời của một vị đạo sĩ xem bói nào đó, mới giải tỏa nỗi lo lắng của .

Tuy nhiên, tuy rằng đạo sĩ xem bói pháp thuật cao thâm, nhưng hầu gia cũng tin tưởng.

Hầu gia đặc biệt dặn dò bọn hạ nhân như bà.

Cô nương nhà bà - Nhiếp chính vương phủ, nhưng đến quá gần Vương gia, kẻo gì đó , Vương gia trách phạt, hoặc là nhiễm quá nhiều sát khí của Vương gia, đổ bệnh.

Ma ma hiểu , và dùng ánh mắt thương cảm xót xa Nhiếp chính vương.

Thịnh Quyết: ???

Hắn chút khó hiểu, đây là ánh mắt gì ?

Sao giống như đang thương hại ?

Mình cần khác thương hại và đồng cảm ?

Hung bạo như , ánh mắt đồng cảm như , thật đúng là hiếm thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-benh-tat-duoc-nhiep-chinh-vuong-nuong-chieu/chuong-12.html.]

“Cũng một thời gian gặp cô nương nhà bà.” Thịnh Quyết bỗng nhiên nhớ tới, liền thuận miệng một câu, “Nếu bản vương xử lý xong việc tồn đọng, rảnh rỗi sẽ đến thăm Giang Lạc Dao.”

Ma ma vẫn đang chìm đắm trong suy nghĩ “Nhiếp chính vương khắc vợ”, nhất thời kịp phản ứng, cảm xúc trong lòng kịp che giấu, vô tình để lộ ngoài.

tâm tư của Nhiếp chính vương , chỉ một ánh mắt đó, khiến sắc mặt đối phương trầm xuống.

Thịnh Quyết cảm thấy khó hiểu - cảm giác ma ma gặp Giang Lạc Dao?

Chuyện đúng.

Cũng giống như ánh mắt “đồng cảm” khó hiểu , ánh mắt bài xích bây giờ cũng kỳ lạ.

Rõ ràng là hầu gia nhà bọn họ cố ý đưa con gái đến phủ , như thể cưỡng ép cướp đoạt tới ?

Hắn còn .

Hơn nữa - cũng chỉ thuận miệng , dù là Nhiếp chính vương luôn bận rộn, cho dù gặp Giang Lạc Dao, cũng vấn đề gì.

Thịnh Quyết gặp lắm.

mà bây giờ.

Hắn ánh mắt bài xích của ma ma chọc giận, cái loại tâm lý phản nghịch lập tức nổi lên, cứ trái ý bọn họ, xem Giang Lạc Dao gần đây đang gì.

Thịnh Quyết càng nghĩ càng thấy tức giận.

- Nhất định là bọn hạ nhân mấy lời đồn đại nhảm nhí, cho rằng Nhiếp chính vương mệnh cách hung sát cô độc, sợ ảnh hưởng đến cô nương nhà bọn họ.

Thịnh Quyết liền nghĩ, Giang Lạc Dao Nhạc Xương hầu đưa đến phủ , liên quan gì đến bọn hạ nhân, cần gì bọn họ lo lắng ? Không mắt thì thể gì? Chẳng lẽ thể đổi ?

Tiễn ma ma , Thịnh Quyết cũng yên lòng việc của nữa.

Hắn hỏi Hứa Lạp: “Vị đích nữ nhà họ Giang gần đây đang gì?”

Hứa Lạp : “Giang cô nương hình như gần đây bệnh, từ ngày Vương gia rời hôm đó, bệnh cũ của cô nương tái phát, nàng đến vấn an , nhưng vẫn khỏi, nên nhiều ngày thể đến gặp .”

Thịnh Quyết ngẩng mắt: “Cái ‘ ’ của ngươi, cũng khá tỉ mỉ đấy.”

Hứa Lạp ý trách móc trong lời của , khan một tiếng, dám cãi nữa.

Hai trong sân, Nhiếp chính vương động tĩnh gì, Hứa Lạp cũng dám động, nhất thời hai cứ im lặng như , bầu khí chút yên tĩnh.

Thịnh Quyết lên tiếng: “Ngươi việc gì ?”

Hứa Lạp: “...”

Sao thể chứ.

Vương gia gần đây bận, tất nhiên cũng bận, thể việc gì chứ.

Hơn nữa, Vương gia , là hạ nhân, thể tự ý đầu rời ?

Hứa Lạp cảm thấy khó hiểu, dùng ánh mắt khó hiểu Vương gia nhà một lúc, đột nhiên! Hiểu hàm ý trong câu !

Hứa Lạp dè dặt đề nghị: “Hay là... Lão nô cùng Vương gia xem Giang cô nương?”

Loading...