MỸ NHÂN BỆNH TẬT ĐƯỢC NHIẾP CHÍNH VƯƠNG NUÔNG CHIỀU - CHƯƠNG 129

Cập nhật lúc: 2024-10-08 07:26:25
Lượt xem: 748

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hắn g.i.ế.c ." Có , Từ Thế tử như lên cơn sốt, liều mạng túm lấy tay áo Giang Lạc Ngạn, nhấn mạnh với , "Là một đôi giày ống màu đen, giẫm lên m.á.u đến mặt , một đao c.h.é.m đầu ..."

Giang Lạc Ngạn: "..."

Đừng lên cơn nữa.

"Vương gia hề hung dữ như , là nghĩ nhiều ." quen từ lâu, Giang Lạc Ngạn kiên nhẫn giải thích với Từ Thế tử, "Huynh nghĩ xem, hôm đó Vương gia cũng g.i.ế.c , về chủ động trêu chọc, đối phương càng hứng thú g.i.ế.c . Vương gia nhân từ đại lượng, căn bản thể nào đầu trị tội ."

Giang Lạc Ngạn kiên định tin tưởng —— Nhiếp chính vương là .

hôm đó đến Vương phủ, thật sự gặp đối phương.

Nhiếp chính vương , lòng rộng lượng, khí độ hơn , còn đối xử với tỷ tỷ .

Người sùng bái nhất đời chính là Nhiếp chính vương, đó mới là cha .

"Đừng sợ." Giang Lạc Ngạn an ủi Từ Thế tử, "Nếu ban đêm ngủ , hãy uống nhiều thuốc trị bệnh tim, cả ngày hoảng hốt, dáng vẻ của một Thế tử, cứ tiếp tục thế , các cô nương ái mộ sẽ để ý đến nữa."

Trên thực tế, khi chuyện xảy , tiểu thư khuê các nào dám đến gần Từ Thế tử nữa.

Vị Thế tử từng chọc giận Nhiếp chính vương như , về chắc chắn sẽ còn đường quan nữa, ngày nào đó Nhiếp chính vương nhớ , vui, trực tiếp xử lý Từ Thế tử, chẳng là tự chôn vùi cả đời ?

Chuyện , từ Vườn Vạn Hòa lan truyền đến kinh thành, trở thành bí mật mà gần đây các công tử, tiểu thư nhà giàu trong kinh thành dám nhắc đến.

Thịnh Quyết cũng chuyện .

Hắn với Hứa Lập: "Từ Thế tử cũng thật nhát gan, bản vương còn phạt , chỉ vỗ nhẹ một cái thôi, dọa thành như ."

Hứa Lập: "..."

Hôm đó Hứa Lập cũng ở bên cạnh, tận mắt thấy Vương gia vỗ gáy Từ Thế tử, suýt chút nữa cũng khỏi rùng .

Quá đáng sợ.

Thà trực tiếp đá một cái còn hơn.

Vương gia nhà vốn là tính tình thất thường, thích g.i.ế.c chóc, càng bình tĩnh thì càng dễ dọa c.h.ế.t .

Từ Thế tử dọa đến phát điên, cũng thể hiểu .

Hứa Lập rõ trong lòng, nhưng dám thẳng, chỉ thể thuận theo ý Vương gia mà : " , Vương gia nhân từ tha cho , tự suy sụp."

" cũng giác ngộ, khi thư cho nàng, nhanh đến nhận tội với bản vương, là ai chỉ cho một con đường sáng."

Ý của Thịnh Quyết cũng rõ ràng —— nếu đối phương vẫn còn cố chấp, quấy rầy Giang Lạc Dao, cũng sẽ khoanh tay . Mà đối phương sớm chủ động nhận tội, tự nhiên cũng sẽ tha cho đối phương.

Hứa Lập: "Lão nô ."

Thịnh Quyết suy nghĩ nát óc, vẫn chút tò mò Giang Lạc Dao rốt cuộc trả lời đối phương như thế nào, nghiêng đầu Hứa Lập: "Ngươi thấy... là Lạc Dao gì đó, nên mới khiến Từ Thế tử sợ hãi mà rút lui, trực tiếp đến nhận tội với bản vương ?"

Hứa Lập: "Chẳng lẽ Giang cô nương trong thư nhắc đến ngài? Nói nàng ý với ngài?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-benh-tat-duoc-nhiep-chinh-vuong-nuong-chieu/chuong-129.html.]

Đôi mày kiếm lạnh lùng của Thịnh Quyết đột nhiên mang theo ý : "Chắc là , nếu tên họ Từ sẽ nhận tội nhanh như ."

Hứa Lập phụ họa: "Giang cô nương đối với Vương gia ngài thật sự là một lòng chân thành."

Trong lòng Thịnh Quyết như dòng nước ấm chảy qua, đôi lông mày tuấn tự chủ mà giãn vui vẻ, đôi mắt đào hoa tràn đầy cảm động.

Dưới ống tay áo rộng, lặng lẽ siết chặt ngón tay, gần như thể kìm nén tiếng tim đập mạnh, thở dồn dập...

"Nàng ngủ ." Thịnh Quyết đột nhiên gặp nàng, tuy rằng vẫn luôn kiềm chế, nhưng vẫn thể gặp nàng, dù hai mới chia xa, vẫn cảm thấy nhớ nhung, , "Nếu ngủ, bản vương xem nàng."

Hứa Lập vội vàng ngoài sai ám vệ thăm dò.

Một lát , Dung Bách trở về bẩm báo.

Hứa Lập chặn ở cửa: "Giang cô nương ngủ ?"

Dung Bách thành thật trả lời: "Giờ , cô nương ngủ ."

Hứa Lập: "Ngươi trong, cô nương ngủ."

Dung Bách kinh ngạc há hốc mồm, chút hiểu: "Hả? Giang cô nương thật sự ngủ ."

Hứa Lập kiên trì bảo đổi lời: "Không , ngươi ngủ, còn cảnh tượng Vương gia thấy khi , đó là chuyện khác."

Tuy Dung Bách vẫn hiểu, nhưng vẫn nguyện ý tin tưởng Hứa Lập: "Ồ ồ, hiểu ."

Nửa nén hương , Thịnh Quyết như ý nguyện cửa phòng Giang Lạc Dao.

Trong phòng, đèn tắt.

Hắn do dự hồi lâu, ngón tay đặt lên khung cửa, nên đẩy cửa .

Hứa Lập tới, dối chớp mắt: "Cô nương còn ngủ, chắc là vẫn luôn đợi ngài, trong lòng cảm thấy cô đơn, nên mới tắt đèn khi ngài đến."

Thịnh Quyết do dự quyết, trong lòng như mèo cào, khát khao gặp nàng: "Thật ."

Hứa Lập cùng hai ám vệ phía đồng thanh : "Thật ạ, Vương gia thì cứ ."

Bọn họ đều như , Thịnh Quyết cũng cuối cùng lý do để , nghĩ nhiều nữa, nhanh xem nàng.

Ba ngoài cửa lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

Hứa Lập: "Các ngươi xem, đây là chuyện khác đấy, Vương gia căn bản quan tâm sự thật."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Dung Bách: "..."

Tiêu Thanh: "..."

 

Loading...