MỸ NHÂN KẾ - Chương 53: Buộc trứng rung
Cập nhật lúc: 2024-11-07 14:13:59
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghiêm Kỷ trần nửa , bên cửa sổ điện thoại, hình như ngăn tài liệu gì đó.
Trong phòng vang lên tiếng chạy vo vo của món đồ chơi chạy bằng điện cùng với tiếng rên rỉ mập mờ rõ của phụ nữ. Làm miên man bất định.
Mộc Trạch Tây ngửa giường, trong miệng buộc một quả bóng khoá miệng* tích đầy nước bọt trong suốt, run rẩy kêu thể giãy giụa.
*Ảnh minh hoạ (Nguồn ảnh: Mình lấy ở web bán sex toy, ai tên artist cho xin).
Vì cơ thể cô trói bằng một dải lụa dài màu đỏ từ n.g.ự.c đến đùi, tách hai đùi cô , buộc bằng phương pháp cực kỳ khiêu dâm, còn thắt nơ con bướm ở chỗ ngực.
Cơ thể trắng bóc của cô gái và màu đỏ của chiếc khăn lụa va , xinh chói mắt và quyến rũ. Mộc Trạch Tây bây giờ giống như một món quà đóng gói đang chờ mở .
Tách hai chân, âm đạo trần trụi che đậy.
Băng dính màu đen cố định ricochet âm đạo, bật chế độ rung tần cao, âm đạo một cây gậy mát xa, sâu mà chỉ rung nông ở cửa lỗ. Luôn treo Mộc Trạch Tây trong tình trạng hài lòng mong .
Mộc Trạch Tây cắn bóng khoá miệng, thở dồn dập, đôi mắt m.ô.n.g lung mơ màng nhưng thấy rõ lưng Nghiêm Kỷ ba đường vết sẹo thô to cho sợ hãi.
Hình như đánh mạnh và đang dần lành , chỉ còn vết sưng đỏ bầm tím và vài vết vảy. Có thể thấy rõ tấm lưng săn chắc hình tam giác ngược của Nghiêm Kỷ.
Giống như vô vết thương chiến đấu bất bại chúa sơn lâm, tăng thêm khí thế uy h.i.ế.p cho Nghiêm Kỷ.
Bây giờ Mộc Trạch Tây vẫn Nghiêm Kỷ tìm cô bằng cách nào. tính Nghiêm Kỷ hiện tại hung tàn. Ở giường càng hung ác tàn nhẫn đến cực điểm.
Sau khi hai từ cánh đồng ngô trở về nơi ở tạm thời của Nghiêm Kỷ đêm qua, cô ấn xuống để tiếp.
Mộc Trạch Tây cố gắng chuyện với nhưng trả lời, xin tha , kêu đau cũng dừng . Chỉ buồn im hung ác ngang ngược đ.â.m cô, tra tấn Mộc Trạch Tây đến nỗi tối hôm qua suýt nữa hôn mê ở giường.
Sáng sớm hôm nay, Mộc Trạch Tây thức dậy cũng trói, những món đồ chơi t.ì.n.h d.ụ.c đó tra tấn đến tận bây giờ.
"A a ~ hừ ~" Một tiếng kêu yêu kiều mập mờ rõ và dữ dội vang lên nữa.
Nghiêm Kỷ đầu thoáng qua, Mộc Trạch Tây đang trói, hư hỏng mở chân, run run rẩy rẩy một nữa, phun nước dịch một nữa.
Anh nén nổi hừ một tiếng, điện thoại thưởng thức vẻ quyến rũ của cô.
Mộc Trạch Tây thở dốc, buộc mở miệng trong một thời gian dài, nước dãi từ trong miệng ngừng tràn . Dâm dịch chảy ở giữa đùi những đợt lên đỉnh liên tiếp lạnh, nhưng trong âm đạo nóng như lửa khẩn cấp co rút .
Mộc Trạch Tây , cơ thể cô đang khao khát lấp đầy.
Cuối cùng Nghiêm Kỷ cũng tin thành công ngăn chặn đơn đăng ký kết hôn, đó mới hài lòng đặt ống xuống. Anh về phía Mộc Trạch Tây, phiền cô.
Mộc Trạch Tây chằm chằm, hai thẳng .
Cố Diệp Phi
Nghiêm Kỷ lên giường, cúi xuống Mộc Trạch Tây, hôn lên da cô.
Nghiêm Kỷ cúi xuống dùng sức mút đầu v.ú nhạy cảm của Mộc Trạch Tây như thể hút sữa, đồng thời dùng dương vật gắng gượng cọ âm đạo cô.
Mộc Trạch Tây nức nở hét lên, cơ thể khẽ run.
Nghiêm Kỷ l.i.ế.m ghiền mới ngẩng đầu, nặn bộ n.g.ự.c lớn l.i.ế.m ánh nước sáng bóng, khàn giọng hỏi: "Con ?"
Nghiêm Kỷ về việc nhầm lẫn mong , vì bệnh viện tìm thấy Mộc Trạch Tây nên tìm đến chỗ "Chồng" là .
Anh sự phản ứng và câu trả lời của Mộc Trạch Tây. Nếu nhầm lẫn cô mang thai, nếu như tìm thấy cô thì chính là 30 năm gặp! Nếu là nhầm lẫn, cô sẽ yên tâm thoải mái đăng ký kết hôn với Vương Đại Bằng !
Nghiêm Kỷ cởi quả bóng khoá miệng của Mộc Trạch Tây , lôi một sợi chỉ bạc trong suốt dâm đãng.
Được cởi, Mộc Trạch Tây mở miệng nhỏ tham lam hô hấp, từ từ khép xương quai hàm mở đến nỗi tê dại của .
Lông mi Mộc Trạch Tây chứa nước mắt, cô ho nhẹ khi nuốt nước miếng. "Khụ khụ! Không con... Kết quả xét nghiệm sai, tớ mang thai! Hức ~ Nghiêm Kỷ, dừng những thứ đó !"
"Nếu nhầm lẫn mang thai, nếu như tìm thấy thì đó chính là 30 năm gặp!"
Mộc Trạch Tây tự nhiên giải thích, "Đây là hoạt động quân sự bí mật, tớ chịu trách nhiệm pháp luật."
Nghiêm Kỷ nhạo, lạnh giọng hỏi , "Sau đó thì ? Đảm bảo chọn, tại tìm Nghiêm gia? Bất kể là vì là vì quân công của ông Mộc Tùng Sinh và mối quan hệ của ông với Nghiêm gia và bà nội của .
Chỉ cần xin, chắc chắn Nghiêm gia sẽ dốc sức giúp đỡ đảm bảo xin cho Mộc gia!"
Nghiêm Kỷ , ánh mắt lạnh lùng, "Bởi vì đánh cược, rõ thời gian và kết cục của chỗ sai, lấy kết cục của đánh cược tìm thấy ! Đánh cược kết cục của chúng !"
Mộc Trạch Tây cứng , đoán trúng suy nghĩ.
Cô uất ức biện hộ, "Tớ tránh khỏi những cốt truyện tớ khổ sở một cách hợp lý thì gì sai? Tớ mới là nữ phụ độc ác, hào quang! Đã nhiều tớ cảm nhận cốt truyện thể sửa đổi!"
"Bởi vì tin . Rõ ràng chờ mong con của chúng đến thế nào, chờ mong con của chúng và kết cục của chúng . vẫn thế."
Mộc Trạch Tây nhớ khoảnh khắc chia tay cuối cùng với Nghiêm Kỷ, con là kết tinh tình yêu giữa hai , vẻ mặt phấn khích của khi cha.
Mộc Trạch Tây lã chã rơi lệ, nghẹn ngào cầu hòa, "Nghiêm Kỷ... Chúng đừng vướng thứ tình cảm nữa ... Quá phức tạp."
"Được nha." Nghiêm Kỷ sảng khoái đồng ý, "Chúng thực sự chuyện quá rắc rối."
Mộc Trạch Tây vui mừng, nhưng lời đằng của Nghiêm Kỷ khiến cô phát lạnh.
"Cho tình cảm cần, vướng mắc tình cảm khiến chúng sinh quá nhiều chuyện. Vậy , cần tình cảm, chỉ cần mở chân cho cắm bất cứ khi nào mà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-ke/chuong-53-buoc-trung-rung.html.]
Mộc Trạch Tây vẻ mặt Nghiêm Kỷ, nghiêm túc! Cô vội giải thích, "Không ! Ý tớ thế!"
Nghiêm Kỷ phớt lờ, bàn tay to lớn lướt tự do làn da mịn màng, lẩm bẩm. "Chúng đều nỗi băn khoăn của riêng , chúng đều sai."
"Khi từ trong núi, tâm niệm đều là và con, nhưng thứ nhận là điều sợ nhất, vì thế ngừng thỏa hiệp, biệt vô âm tín đáng sợ như thế nào .
Vì để tìm , cầu xin ông nội dùng lực lượng của , ăn ba gậy, gãy bốn cái xương sườn. Cậu cầu xin bao nhiêu , bao nhiêu nơi mới tìm vị trí gần đúng của . chỉ vì vợ con!"
Hóa vết thương ở lưng là do ...Hai mắt Mộc Trạch Tây đẫm lệ, đau lòng quan tâm, "Vậy ...bây giờ còn đau ?"
Nghiêm Kỷ nheo đôi mắt thon dài, im lặng vài , khi cảnh cáo bản , trả lời Mộc Trạch Tây, "Trong lòng nào đau. Sau đó bệnh viện cho , hóa và con, sự ràng buộc duy nhất giữa chúng còn. Cậu sẽ sớm quên , dường như thật sự mất một đứa con."
"Nếu hôm qua linh tính thể giải thích , kiên quyết theo đám đưa ngô tìm đến nơi , may mắn để tìm . Lại chậm thêm một ngày thì đơn xin đăng ký kết hôn của và Vương Đại Bằng sẽ đóng dấu! Hôn nhân quân đội, bảo tư cách gì tranh?"
Nói đến đây, Nghiêm Kỷ trở nên kích động, một cách mỉa mai, "Đây là kết quả của việc yêu thương thương tiếc , đó là vĩnh viễn mất . Cuộc trò chuyện giữa chúng kết thúc."
Không đợi Mộc Trạch Tây mở miệng, Nghiêm Kỷ vặn cao cần , mạnh mẽ chấn động tạo khoái cảm tê dại, lập tức xâm chiếm thể xác và tinh thần Mộc Trạch Tây.
Mộc Trạch Tây ưm a kêu rên.
Nghiêm Kỷ xé băng dính, phơi bày âm đạo tối hôm qua chơi giày vò, hiện tại đồ chơi t.ì.n.h d.ụ.c tra tấn sưng đỏ lóng lánh, phun nước, dục sắc lả lướt.
Ngón tay thon dài trở về cạo gãi giữa hai chân, chơi đùa âm đạo mềm mại, ánh mắt sâu thẳm, "Một khi như thì cần gì chiều theo thứ, sẽ những gì khiến cho vui vẻ, chơi như thế nào thì sẽ chơi như thế đó."
Mộc Trạch Tây hoảng sợ thôi, cơ thể vặn vẹo co rúm , sợ hãi Nghiêm Kỷ của hiện tại. Không cuồng loạn, cảm xúc, dường như gì thể ngăn cản sự kiểm soát của .
Dáng vẻ khiến Mộc Trạch Tây quen lạ...
Nghiêm Kỷ cởi quần túi hộp, thả dương vật dữ tợn đang vã và đói khát, nữa đẩy giữa hai chân đ.â.m âm đạo.
Âm đạo trống trải đột nhiên lấp đầy, tâm trí Mộc Trạch Tây nhịn kích động. Lại sợ cảm giác chìm ngập trong khoái cảm.
Cái miệng nhỏ a a nức nở vẫn đang giải thích với Nghiêm Kỷ, Nghiêm Kỷ cố ý đ.â.m , đ.â.m cho vỡ vụn, thành câu.
Tối hôm qua cô mãi cả đêm, cả đêm. Nghiêm Kỷ phớt lờ, khống chế Mộc Trạch Tây, giữ cô bên cho đến khi cốt truyện thành.
Phần eo lắc lư như cơn sóng dữ dội, cơ bắp săn chắc mạnh mẽ căng , từng cái đ.â.m cơ thể phụ nữ mỏng manh đang trói chặt.
"Uhm... ưm ư ~~! A ~~ Đừng! Tớ chịu nổi!" Mộc Trạch Tây rên rỉ yêu kiều, thể cử động, chỉ thể lắc lắc đầu nhỏ để từ chối.
Nghiêm Kỷ sảng khoái khi hút cuốn, thỏa mãn thở dài, nâng hông dùng sức mạnh hơn đụng vài cái, "Đừng? quấn chặt buông là ?"
Cô bé gần như cả đêm, món đồ chơi t.ì.n.h d.ụ.c trêu chọc khiêu khích một hồi lâu nên nhạy cảm. Dương vật to cứng đ.â.m vài cái, bên trong lập tức xoắn chặt, dâm dịch điên cuồng tiết .
Một tay Nghiêm Kỷ nhéo đầu vú, cúi ngậm lấy đầu v.ú còn quấn dải lụa đỏ, cách khăn lụa cắn liếm, đầu lưỡi ướt át của đàn ông cứ như ướt chiếc khăn lụa, khiến nó càng trở nên mỏng hơn.
Cơ thể mạnh mẽ của đàn ông đè lên cơ thể mảnh mai của phụ nữ, ngậm v.ú điên cuồng lắc eo đ.â.m , cảnh tượng sắc tình và dâm đãng.
Dưới Mộc Trạch Tây dương vật xuyên qua, khoái cảm dữ dội rõ ràng như điện giật kéo dài bất tận lan tràn. Chiếc lưỡi ẩm ướt n.g.ự.c như gãi đúng chỗ, như như trêu chọc âm đạo, ướt dầm dề như đang ngâm trong suối nước nóng.
Hai đầu một nặng một nhẹ Mộc Trạch Tây khi thì bay như mây, khi thì ngâm trong suối. Chỉ một lát, cơ thể run rẩy, phun một dòng mật dịch lớn.
"Ờ? Lại ."
Nghiêm Kỷ kẹp đến nỗi xương sống tê dại, cũng đành lòng. Tăng tốc độ .
Tóc Mộc Trạch Tây rối bù dính khuôn mặt nhỏ, sắc mặt đỏ bừng, khóe môi tràn nước dãi. Cơ thể cô như rơi một bể nước ấm, dòng nước ấm áp tràn ngập thể xác và tinh thần, cô mơ màng mất hồn.
Âm đạo cắn đến mức cao trào run rẩy. Cơ thể trói chặt liên tục rung động, thỉnh thoảng cửa lỗ tiết một dòng tinh dịch.
Toàn Mộc Trạch Tây run run, giống như chỉ cần thổi một là cô thể tan biến.
Hiển nhiên Nghiêm Kỷ ý định bỏ qua cho cô, xoay cô sang một bên, móc đùi cô đặt lên vai , đ.â.m nữa.
"Hức hức ~~ ..." Bàn tay nhỏ của Mộc Trạch Tây túm, cô nức nở, làn da trắng mịn hiện lên màu đỏ hồng, trơn hồng.
Nức nở nửa ngày cũng lời nào, đàn ông đ.â.m sầm từng cái thương tiếc và rơi cao trào nhấp nhô lên xuống.
Nơi kết hợp giữa hai lầy lội, dương vật đỏ bừng đ.â.m âm đạo non mềm hồng hào. Quấy hỗn hợp dâm dịch của hai , thật sự thối nát thể tả.
Nghiêm Kỷ Mộc Trạch Tây sấp, xuân hồng lan đến cổ, hai bầu n.g.ự.c nặng trĩu áp thành giường chấn động từng đợt. Thật sự quyến rũ.
Bị đ.â.m đến nỗi sảng khoái khó nhịn, khuôn mặt nhỏ càng vùi sâu hơn, im thở gấp.
Nghiêm Kỷ sảng khoái thở dốc, thỏa mãn, "Mấy ngày nữa, rời với Vương Đại Bằng, hiểu ? Chúng rời khỏi đây, trở về thành phố Z."
Cô một trực giác bản năng nào đó đối với Nghiêm Kỷ. Nghiêm Kỷ thể như thì nhất định sắp xếp việc thỏa, tuyệt đối sẽ gián đoạn kế hoạch chỉ vì cô .
Mộc Trạch Tây vùi đầu trong chăn, cắn đôi môi trơn bóng rên rỉ đáp .
Giở tính cơ đấy, Nghiêm Kỷ quan tâm. Chỉ lo đưa đẩy dương vật căng cứng, một hiệp là .
Mộc Trạch Tây Nghiêm Kỷ giam ba ngày. Trong ba ngày , Nghiêm Kỷ cô mỗi ngày mỗi đêm, sưng thì bôi thuốc, kết hợp với thuốc cùng đ.â.m sâu bên trong.
Tiếng rên rỉ, tiếng kêu quyến rũ, tiếng xin tha ngừng...
Từng chút một, ý chí của Mộc Trạch Tây mài mòn, cho đến khi cô la cúi đầu chịu thua đồng ý trở về thành phố Z...