Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bà Phùng Yến Văn thấy  cũng  ngăn cản. Bà thương mấy đứa trẻ thật, nhưng cứ cho  chúng mãi sẽ tạo thành thói quen  ,   khó xử. Cách  của Mộng Mộng như   . Bà cũng  mệt lử, về đến nhà chỉ   nghỉ một lát chứ chẳng  động tay động chân dọn dẹp.
Số dưa hấu còn , ngoài phần giữ  cho nhà , họ mang biếu Thường Hỉ một phần, dì Lưu một phần, miếng to nhất thì đem cho Vương Xuyên Trụ,  chuyên bán đồ cũ. Nhờ    giúp đỡ, họ  mua   ít món đồ .
Lúc đầu, Vương Xuyên Trụ  bất ngờ, nhưng khi  họ  cũng biếu cả những  khác thì  vui vẻ nhận.
Bà Phùng Yến Văn nhẩm tính ngay, trừ  quả dưa mua để ăn, hôm nay họ cũng lãi  hơn bốn mươi đồng. Cầm  tiền , lòng bà thấy vững tin hơn bao giờ hết, và những ý tưởng mới cũng bắt đầu nảy sinh.
Tối đến, khi chuẩn   ngủ, bà Phùng Yến Văn  kìm  hỏi: “Mộng Mộng , con  xem hai  con   thể tách  bán ở hai nơi khác  ?”
Nếu tách , chẳng  sẽ kiếm  nhiều tiền hơn ?
Ý nghĩ  của bà Phùng Yến Văn  lóe lên   Từ Mộng gạt .
“Thứ nhất, một  bổ dưa, một  nhận tiền, lúc đông khách sẽ  xoay xở kịp  ạ. Con   cuối cùng cả hai nơi đều  bán  hàng. Thứ hai,   một  con  yên tâm.”
Bà Phùng Yến Văn  khỏi  chút thất vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-kinh-thanh-thap-nien-90/chuong-29chuong-29.html.]
Từ Mộng  tiếp: “    cũng  con nảy  một ý. Tuy  thể tách  hai nơi, nhưng chúng   thể bán hai thứ ở cùng một chỗ. Ngoài dưa hấu, chúng   thể bán thêm thứ khác mà.”
Mắt bà Phùng Yến Văn sáng lên: “Bán thêm gì  nữa?”
“Mẹ  để ý , những  mua dưa của  đa  đều là khách ngoại tỉnh và khách du lịch.”
“Chắc chắn ,  ở đây thì ai  chạy  ga tàu hỏa mua dưa hấu.”
Hôm nay khi Từ Mộng  chuyện với khách, bà Phùng Yến Văn  để ý lắng . Bà  chỉ nhớ những lời giới thiệu về các điểm du lịch nổi tiếng mà còn ghi nhớ cả những câu chào hàng hiệu quả. Tính bà tuy  phần nội tâm nhưng đầu óc   nhạy bén.
“Vậy   xem, chúng   thể nhập một ít bản đồ du lịch về bán ?”
“Con định bán bản đồ du lịch ?” Bà Phùng Yến Văn vỗ đùi: “ ! Sao   nghĩ  là  thể bán bản đồ nhỉ! Mẹ  chỗ lấy hàng đấy.”
Thư Sách
“Thật ạ? Mẹ  mối  ạ?”
Bà Phùng Yến Văn  đây từng  giáo viên, thường xuyên qua  với các chủ hiệu sách, nên quả thực bà  mối quan hệ về phương diện .