Viện trưởng viện nghiên cứu thứ nhất do viện trưởng căn cứ kiêm nhiệm, ông thường bận, công việc trọng điểm cũng ở đây, cho nên thực Tống Cẩn tương đương với đầu viện nghiên cứu thứ nhất.
Hành động của tổng bộ Bắc Kinh, ngoài việc khen thưởng nhóm của Tống Cẩn, còn là để khuyến khích những khác ở căn cứ tiến lên, phấn đấu sớm đạt nhiều thành tích hơn nữa. Đối với sự nỗ lực và cống hiến của , cấp đều thấy, cũng sẽ phụ lòng .
Mọi Tống Cẩn bây giờ như cũng hiểu , từng từng đều cố gắng hết sức để .
Đất nước đang trong thời kỳ cải cách mở cửa, phát triển mạnh mẽ, đối với nhân tài là cầu hiền như khát, chỉ cần năng lực, gan , đạt thành tích, đất nước sẽ trao thưởng tương ứng.
Bây giờ chúng xem xét đến thâm niên, cũng xem xét đến xuất , mèo đen mèo trắng, bắt chuột thì là mèo , là mèo thì đương nhiên đãi ngộ , đất nước sẽ phụ lòng hùng.
Tống Cẩn thăng chức, vui mừng nhất là , mà là thầy Cố. Mặc dù ông vẫn luôn rõ ràng về năng lực của Tống Cẩn nhưng những khác tin, cuối cùng ông cũng thể chỉ mũi họ mà dương dương tự đắc, xem họ còn gì để .
Vân Mộng Hạ Vũ
Những bạn già của ông còn từng đến hỏi thăm tình hình của Tống Cẩn, đều ghen tị vì ông nhận một học trò như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-135.html.]
Hôm nay, thầy Cố đến nhà Kiều Trân Trân ăn cơm, cùng đến còn Hạ Sơn, bây giờ cũng coi là trợ lý đắc lực của Tống Cẩn, thuộc thành viên cốt cán trong nhóm nghiên cứu của Tống Cẩn.
Kiều Trân Trân một bàn đồ ăn ngon để chiêu đãi họ, đầu cá om tiêu, thịt bò xào, chân gà cay thơm, còn vịt bát bửu và tôm sông rang dầu, cuối cùng là rau theo mùa và một nồi canh nấm dưỡng sinh.
Mấy ăn đến mặt mày hồng hào, thầy Cố còn liên tục kêu to, đồ ăn ngon như , nhất định uống chút rượu, thế là mấy uống một bình Mao Đài, đây là do khác tặng thầy Cố, thầy Cố tặng cho Kiều Trân Trân.
Hỏi thầy Cố thích uống rượu với ai nhất thì Tống Cẩn, cũng là Hạ Sơn, mà là Kiều Trân Trân.
Ông phát hiện cô gái chỉ hiểu rộng, thể chuyện khắp trời Nam đất Bắc, mà còn kiến giải độc đáo, thường xuyên bất chợt thốt một câu triết lý, khiến ông cảm giác như khai sáng, giống với dáng vẻ của ở độ tuổi .
Điểm thiếu sót duy nhất là thích học tập, thầy Cố lòng nhận cô học trò, thế mà cô chịu! Phải rằng, cả nước, bao nhiêu cầu xin ông nhận, ông còn đồng ý! Đằng Kiều Trân Trân chịu.
Thầy Cố đưa cho cô một sách, bảo cô rảnh rỗi thì nhiều , cô cũng , lúc nào cũng thích mấy thứ tiểu thuyết hoặc truyện hí kịch, đúng là lãng phí của trời, tức đến mức thầy Cố uống thêm hai bát canh sâm.
Thầy Cố: Canh nấu ngon, lửa tới!