Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-04-29 13:20:45
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng các chị dâu đều rất tích cực, ba Kiều mẹ Kiều cũng rất vui mừng. Ngày nào gặp mặt cũng hỏi bọn họ học tập thế nào. Kiều Trân Trân cũng thường xuyên ra đề thi bọn họ, nếu trả lời sai, mẹ Kiều còn lấy dây mây đánh vào lòng bàn tay bọn họ.

Con trai đã lớn như vậy còn bị mẹ đánh tay, mọi người nói có mất mặt hay không.

Hơn nữa, nếu mình học không tốt cũng không tiện quản giáo con cái. Ví dụ như có một lần, anh cả Kiều hỏi Cẩu Đản vì sao thi không tốt, Cẩu Đản trực tiếp trả lời anh ấy: “Ba, không phải ba cũng giống vậy sao?” Vậy là anh ấy không dám hỏi con nữa.

Mọi người nói xem đây là chuyện gì!

Ngoài việc liều mạng học ra, tựa hồ cũng không có biện pháp khác, ai bảo tôi chọn con đường này chứ.

Kiều Trân Trân tỏ vẻ rất vui mừng đối với sức mạnh học tập của các anh trai, cuối cùng cũng không phụ sự nỗ lực vất vả của cô trong khoảng thời gian này.

Các anh:...... Trong lòng anh trai đau khổ, nhưng các anh trai không thể nói.

Ngoài chuyện làm nhà máy mới còn phải đẩy mạnh công tác nhận thầu ớt năm mới. Bây giờ, các anh trai bận rộn không có cách phân thân, cũng không rảnh giúp đỡ mẹ Kiều quản lý chuyện nhận thầu ớt.

Hơn nữa năm nay các thôn dân hưởng ứng cũng tích cực hơn rất nhiều. Không chỉ có thôn Hồng Kỳ bọn họ, người của mấy thôn bên cạnh cũng tới hỏi có thể nhận thầu một ít kế hoạch trồng ớt hay không.

Để giảm bớt gánh nặng cho mẹ Kiều, Kiều Trân Trân đi tìm Trương Đại Nha để chuẩn bị mời cô ấy làm quản lý “Căn cứ sản xuất ớt Kiều thị số 1”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-185.html.]

Giờ Trương Đại Nha rất ngưỡng mộ Kiều Trân Trân đã đạt tới độ cao trước nay chưa từng có. Không nói hai lời bà ấy liền đồng ý, còn lôi kéo chồng cùng nhau làm.

Kiều Trân Trân cũng hào phóng, trả lương cao cho cả hai người họ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đồng thời Kiều Trân Trân cũng truyền thụ cho mẹ Kiều tư tưởng lười biếng như thế nào. Cả đời mẹ Kiều vất vả chịu khó quen rồi, Kiều Trân Trân sợ bà quá liều mạng khiến bản thân mệt muốn chết.

Vốn để cho mẹ Kiều làm tổng giám đốc cơ sở sản xuất ớt chỉ là vì để bà g.i.ế.c chút thời gian mà thôi, cũng không trông cậy bà thật sự làm việc.

Mẹ Kiều biết con gái lo cho bà, trong lòng vui vẻ nên nhiều lần cam đoan bà sẽ chú ý nghỉ ngơi. Con trai con gái đều có tiền đồ như vậy, về sau bà cùng ba đứa nhỏ còn chờ hưởng phúc.

Bận rộn đến tháng ba, Kiều Trân Trân mới một lần nữa trở lại căn cứ. Lúc này đây, cô quả thực nhớ nhà như tên bắn, lâu như vậy không gặp chồng con, trong lòng thật sự rất nhớ bọn họ.

Nhưng lần này xuống xe lửa cũng không thấy Tống Cẩn, ngược lại Hạ Sơn lái xe tới đón cô. Hơn nữa nhìn vẻ mặt Hạ Sơn, dường như có chút nghiêm trọng.

“Có chuyện gì sao?” Vừa lên xe, Kiều Trân Trân lập tức hỏi Hạ Sơn.

Hạ Sơn vừa lái xe vừa giải thích với Kiều Trân Trân: “Sáng nay Tống Công bị Cục Bảo An dẫn đi, bây giờ còn chưa về. Trước khi đi anh ấy đã nói với tôi, nếu anh ấy không ra thì bảo tôi tới đón cô.”

“Tại sao Cục Bảo An lại dẫn Tống Cẩn đi?”

“Có thể có liên quan đến chuyện tối hôm qua.”

Loading...