Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:40:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng Kiều Trân Trân tin tưởng Tống Cẩn, chắc chắn anh sẽ không cấu kết với phần tử đặc biệt của địch nên chắc chắn anh sẽ không sao. Chẳng qua thân là sở trưởng sở nghiên cứu số 1, nếu chuyện này thật sự có liên quan đến Vân Thư, vậy anh là lãnh đạo trực tiếp của Vân Thư thì tất nhiên sẽ phải chịu trách nhiệm.

“Vậy bây giờ chúng ta có thể làm gì?” Kiều Trân Trân vội vàng hỏi.

Thầy Cố lắc đầu, nói: “Hiện tại không nên làm gì cả, làm nhiều thì sai. Chúng ta phải tin tưởng Tống Cẩn, cũng phải tin tưởng quốc gia, tuyệt đối sẽ không oan uổng một người tốt.”

Dường như bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy.

Kiều Trân Trân về đến nhà cũng không có khẩu vị gì, thu dọn tạm một chút rồi nằm trên giường nghỉ ngơi. Nhưng cô cũng không ngủ được, chuyện này xảy ra quá đột ngột khiến cô nhất thời hoảng loạn không thể kiềm chế được.

Buổi chiều tan học, bọn nhỏ trở về, Kiều Trân Trân chỉ có thể đứng dậy nấu cơm cho bọn nhỏ ăn.

Trong lúc đó, Tống Đại Bảo hỏi: “Sao ba không về?”

“Đúng vậy, mỗi lần mẹ từ bên ngoài trở về thì dù ba bận rộn cỡ nào cũng sẽ trở về. Thế mà hôm nay sao không thấy ba.” Tống Tiểu Bảo cũng hỏi theo.

Kiều Trân Trân nghe vậy thì trong lòng khó chịu, chỉ có thể nói với họ ban ngày ba đã về và nói công việc quá bận rộn, mấy ngày nữa sẽ ở căn cứ không về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-187.html.]

Lo sợ bất an đợi gần một tuần, cuối cùng Tống Cẩn đã trở lại. Trong lúc này, Kiều Trân Trân cũng đến chỗ bảo vệ hỏi xem có thể đi thăm Tống Cẩn hay không, nhưng đều bị từ chối.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hiện tại nhìn thấy Tống Cẩn: râu ria lôi thôi lếch thếch, có vẻ vô cùng tiều tụy. Kiều Trân Trân lập tức đỏ mắt rồi nhào vào trong lòng Tống Cẩn và ôm anh thật chặt.

Mấy ngày nay Tống Cẩn đã nghĩ thông suốt, tâm trạng coi như vững vàng. Chỉ là cứ nghĩ đến kết quả xử lý việc này, trong lòng anh vẫn có chút khó bình tĩnh. Nhưng đây là quyết định của căn cứ, anh chỉ có thể chấp nhận, cũng là một câu trả lời thỏa đáng đối với đồng nghiệp hy sinh.

Chờ Tống Cẩn tắm rửa xong, dọn dẹp sạch sẽ và ngồi ở trong phòng khách ăn xong mì Kiều Trân Trân nấu cho anh thì anh mới ngẩng đầu thản nhiên nói: “Chúng ta có thể phải rời khỏi nơi này.”

“Chuyện này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Căn cứ có kết quả điều tra rồi sao?”

Tống Cẩn gật đầu kể tất cả những gì có thể nói cho Kiều Trân Trân biết.

Quả nhiên Đoàn Nhất Phàm là phần tử đặc biệt của địch, nhưng thân phận của anh ta đều là giả, hiện tại cũng không bắt được người.

Mặc dù Vân Thư bị Đoạn Nhất Phàm lừa gạt, nhưng đúng là cô ấy đã vi phạm điều lệ công tác gây tổn thất nghiêm trọng cho căn cứ, còn dẫn đến sự hy sinh của hai đồng sự nên cô ấy bị phán một năm sáu tháng tù giam, giờ đã bị dẫn đi.

Về phần Tống Cẩn, anh thân là lãnh đạo trực tiếp của Vân Thư, còn là người phụ trách sở nghiên cứu số 1, chuyện này anh cũng có trách nhiệm rất lớn. Tuy rằng không cần ngồi tù, nhưng chắc chắn anh không thể ở lại căn cứ Côn Bằng nữa.

Loading...