Tống Cẩn Kiều Trân Trân, gì nhưng Kiều Trân Trân thấy chột dám về phía . Bây giờ cả nhà mặt, Tống Cẩn ũng tiện hỏi nhiều, tạm thời tha cho cô, đợi tối về phòng ngủ tính sổ .
Triệu Đại Cương thấy từng cử chỉ của hai vợ chồng, thấy buồn , đó vẻ bình thường hô to: “Ăn cơm, ăn cơm thôi...”
Ăn cơm xong, Kiều Trân Trân kể cho gia đình lý do tại cô về nước sớm, cũng tránh bọn trẻ. Chúng lớn , Kiều Trân Trân cho rằng cần nâng cao ý thức cảnh giác, đừng ngốc nghếch để lừa.
Thực , Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo vẫn còn nhớ rõ chuyện Kiều Trân Trân đột nhiên biến mất ở sở thú . Mặc dù ba công tác ở Thiểm Bắc. nhưng đó ba cũng “ công tác” một thời gian, khi hai trở về, trạng thái lắm.
Lúc đó hai em Tống Đại Bảo cảm thấy chuyện đơn giản. Sau đó mời thầy dạy võ cho họ, bắt hai em học võ nghiêm túc, ngay cả việc học về cũng do thầy đưa , hai em chắc chắn trong nhà xảy chuyện gì đó.
Hai em đoán già đoán non một hồi lâu vẫn nghĩ đầu mối gì, nhịn nữa nên hỏi thẳng Kiều Trân Trân. Kiều Trân Trân thấy các con lớn, cũng nên chuyện, vì giấu giếm nữa mà kể chuyện bắt cóc cho hai em .
Cô sợ các con dọa nên chỉ qua loa, đồng thời nhân cơ hội dặn dò hai em nâng cao cảnh giác, đừng ngây thơ lạ lừa.
Từ nhỏ Tống Tiểu Bảo là một đứa tinh ranh, Kiều Trân Trân cũng yên tâm. Tống Đại Bảo thật thà, chất phác, nên Kiều Trân Trân thường dặn dò Tống Tiểu Bảo trông chừng trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-396.html.]
Tống Đại Bảo:... Mẹ, con cần mặt mũi ?
Khoảng thời gian đó, hai em theo thầy học võ chăm chỉ, cứ thời gian là tự giác luyện tập vất vả, còn thì yêu cầu thầy dạy thêm.
Đối với Kiều Trân Trân thì càng quấn quýt hơn, ai mà ngờ lúc chúng suýt nữa còn .
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì , khi Kiều Trân Trân xong về chuyện của Bộ Ngoại giao, cả nhà vô cùng lo lắng, ngược Kiều Trân Trân là an ủi : “Mọi yên tâm , bây giờ con về nước , nên khá an .”
Triệu Đại Cương trầm ngâm suy nghĩ một lúc, : “Mọi đừng tự dọa , dù Trân Trân đắc tội với Samir gì đó thì cũng chỉ là chuyện nhỏ. Trân Trân lợi ích mà đối phương , những đó sẽ cử đến Trung Quốc khó con .”
Lời phân tích của Triệu Đại Cương đúng, thực tế bên Samir cũng nghĩ như . Nếu Kiều Trân Trân còn ở Mỹ, bà sẽ tìm lý do gây khó dễ Kiều Trân Trân, nhưng bây giờ Kiều Trân Trân , ngoài việc tức giận, Samir chẳng còn cách nào khác.
Còn việc nên cử đến Trung Quốc g.i.ế.c Kiều Trân Trân thì cũng khả thi lắm, đào tạo một sát thủ một điệp viên tốn nhiều chi phí, Kiều Trân Trân đủ tư cách.
Kiều Trân Trân:... Cảm ơn bà cho tư cách !
Sau đó Tống Cẩn cũng phân tích, vài an ủi , bảo đừng suy nghĩ lung tung.