Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:33:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đương nhiên Tống Nhu nói chuyện vẫn rất thảo mai, sẽ không giới thiệu thẳng thắn thân phận địa vị của hai ông bà, chỉ nói “Mặc dù công tác ở chính ủy bề bộn nhiều việc, nhưng vẫn rất nhớ” cái gì đó. Kiểu quanh co lòng vòng này khiến Kiều Trân Trân nghe cũng cảm thấy mệt mỏi thay cô ta.

Đừng thấy Tống Nhu ngoài mặt ngữ khí ôn hòa, kì thực là dáng vẻ vênh váo tự đắc. Cô ta còn nghĩ anh Cẩn còn không thèm nói những chuyện này với người phụ nữ này thì chắc hẳn tình cảm của họ cũng không được tốt lắm, ly hôn hẳn là chuyện rất đơn giản.

Chỉ có điều, sau khi Kiều Trân Trân nghe xong cũng không có phản ứng gì lớn khiến Tống Nhu có chút xấu hổ. Điều đó khiến cho cô ta giống như một tên hề trong gánh xiếc, nhất là ánh mắt coi thường của Kiều Trân Trân khiến cho tính tình ẩn nhẫn tốt nhiều năm của cô ta thiếu chút nữa bị phá hủy.

Đang lúc Tống Nhu không biết nên phản ứng thế nào, Tống Cẩn đã trở lại.

Tống Cẩn vừa vào cửa đã nhìn thấy hai người Tống Nhu đứng trong sân. Đôi lông mày đẹp mắt nhíu lại, cũng không hỏi nguyên do mà trực tiếp hạ lệnh đuổi khách: “Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, đừng tới quấy rầy tôi và người nhà của tôi. Mời các người lập tức rời đi!”

“Anh Cẩn... “ Tống Nhu không ngờ Tống Cẩn lại vô tình như vậy, quan trọng nhất là ở trước mặt Kiều Trân Trân lại không nể mặt cô ta như vậy. Đôi mắt đẹp lập tức chứa đầy nước mắt, vẻ mặt ấm ức và dáng vẻ thương tâm muốn chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-89.html.]

Không thể không nói dáng vẻ tiểu mỹ nhân này khiến người ta cảm mến, nếu Kiều Trân Trân chỉ là một người ngoài không quan trọng thì cô phải giơ ngón tay cái lên cho Tống Nhu. Biểu cảm hoán đổi tự nhiên liền mạch như thế, không ai có thể nhận giải tiểu kim nhân Oscar ngoài cô ta.

Điền Tiểu Tĩnh thấy dáng vẻ Tống Nhu như vậy, có chút nhìn không nổi, lập tức đứng ra: “Anh Tống Cẩn, sao anh có thể đối xử với A Nhu như vậy. A Nhu chỉ nghe lời chú Tống tới gọi anh về nhà ăn cơm. Anh và chú Tống dù sao cũng là cha con, mọi người đều ở cùng một thành phố, về nhà ăn bữa cơm mà thôi cũng không chậm trễ chuyện gì.”

“Lời nên nói, lúc tôi ở trường học đã nói rồi. Các cô về đi.” Tống Cẩn nói xong còn mở rộng cửa viện, ý tiễn khách đã rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chủ nhân đã làm đến mức này, Tống Nhu cũng biết không thể cưỡng ép ở lại, vì thế một bước quay đầu ba lần rồi lại dẫn Điền Tiểu Tĩnh đi.

Kiều Trân Trân đứng ở trên bậc thang, ôm hai tay với dáng vẻ như cười như không nhìn Tống Cẩn, nói: “Nhìn ánh mắt nhỏ kia xem, em nhìn cũng nổi da gà. May em biết rõ hai người là anh em, không biết còn tưởng rằng giữa hai người có quan hệ gì không thể cho ai biết chứ.”

Tống Cẩn đóng cửa lại, sải bước tới ôm lấy Kiều Trân Trân hôn lên môi cô một cái và nói: “Đừng nói bậy, cô ta thấy ai cũng như vậy. Đừng để những chuyện nhỏ nhặt không quan trọng ảnh hưởng đến chúng ta. Buổi tối ăn gì? Buổi chiều lúc thi anh đã hơi đói rồi.”

“Biết bây giờ anh thi xong rồi, được giải phóng rồi nên buổi tối em làm mấy món ngon khao anh!”

Loading...