Mỹ Nhân Ốm Yếu Xuống Nông Thôn, Bị Sói Con Nhà Đại Đội Trưởng Nhìn Trúng - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-12-23 04:21:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kết quả Lục Tranh mang về một bộ chất lượng thua kém gì Lý Minh Nghĩa, thể tưởng tượng Lâm Khê lo lắng như thế nào.

 

Lục Tranh những trong điểm thanh niên tri thức dần dần đông đúc, kéo Lâm Khê, đưa cô ngoài.

 

Lâm Khê cũng nhận chuyện trộm, hai đến con đường nhỏ cửa.

 

"Anh gì cả, bộ kim châm cũng mua, là đổi với khác. Trước đây việc ở chợ đen , mặc dù bây giờ rút lui nhưng vẫn còn một mối quan hệ ở đó rút về .

 

Hôm qua huyện, cũng định mua cho em một đôi giày da, với mấy chiếc váy đó. Kết quả, mua xong, thấy một ông già đang cãi với khác ở đó.

 

Vì tò mò, qua xem. Vợ của ông già sức khỏe , trong nhà tiền nên mang bộ kim châm đổi lấy chút tiền để mua thuốc.

 

Kết quả là đổi với ông thừa nước đục thả câu, liên tục ép giá, ông già chịu, hai liền cãi .

 

Sau đó bán , qua xem. Anh cũng hiểu những thứ quanh co trong y thuật của các em nhưng thấy bộ kim châm cũng giống với bộ em lấy đó.

 

Anh nghĩ dù em cũng là bác sĩ ở thôn, chắc chắn sẽ lúc cần dùng đến những cây kim châm . Hơn nữa, em vốn thích y thuật, nghĩ mua nó cũng lỗ.

 

Vừa thể khiến em vui, thể giúp đỡ ông lão đó, thấy đáng. Hơn nữa, cuối cùng ông cũng hét giá cao, chỉ lấy một tệ.

 

Anh thấy ông đáng thương nên đưa ông một tờ năm tệ. Thật cũng thể thấy, đây ông hẳn là một trí thức, đến nông nỗi , còn cúi đầu cảm ơn .

 

Lâm Khê xong, trong lòng cũng nặng trĩu. Vừa thương cho cặp vợ chồng già xa lạ , cảm động tình cảm chân thành như .

 

"Được , năm tệ hẳn là đủ để họ sống một thời gian. Nhanh lên, cất nó , từ từ xem. Anh là em sẽ thích mà!" Lục Tranh ngẩng mặt lên, vẻ mặt vô cùng tự hào.

 

"Vâng, , , yêu em hiểu em nhất, nào mua đồ cũng mua trúng ý em. Tuyệt thật!"

 

Lâm Khê tiếc lời khen ngợi, khiến cho một đàn ông nào đó đắc ý toe toét.

 

"Đương nhiên , hiểu em mà. À, đúng , xem đôi giày da thế nào? Anh nhờ mang từ tỉnh về đấy, lắm luôn."

 

Lục Tranh giống như một chiếc hộp báu, lấy một đôi giày da nữ màu đen. Theo Lâm Khê thấy, đôi giày trông giản dị, kiểu dáng cũng đơn giản đại phương. cả đôi giày thì vẻ chất lượng .

 

"Đôi chắc rẻ nhỉ?" Lâm Khê cầm một chiếc giày lên sờ, chất da mềm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-om-yeu-xuong-nong-thon-bi-soi-con-nha-dai-doi-truong-nhin-trung/chuong-154.html.]

"Không đắt lắm , em cứ thích thích . Mặc dù bình thường chúng cũng những đôi váy đó nhưng thế nào cũng một đôi giày da chứ, thế cơ mà! ?

 

Hơn nữa, đôi giày riêng cũng , trời mưa cũng nước, thoải mái lắm. Hay là thử luôn ?"

 

Lâm Khê thực sự còn cách nào với Lục Tranh, đành tìm một bãi cỏ sạch sẽ, một tay vịn cánh tay Lục Tranh, một tay thử một chiếc giày.

 

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

 

"Ê, đôi giày chân ghê, giày của em thế?" Lâm Khê chiếc giày chân chân, ngạc nhiên hỏi.

 

"Anh mà giày của em thì mua chứ. Em quên , bà nội là cao thủ đo kích cỡ đấy, bà chân em là ngay thôi." Lục Tranh bất lực, xoa đầu Lâm Khê.

 

Lâm Khê đó mới nhận ngốc, lè lưỡi.

 

"Vậy nếu thì luôn cả chiếc còn , xem thoải mái ."

 

Lâm Khê lắc đầu: "Ừm~ cần, ở đây bẩn lắm, lát nữa giày mới bẩn mất. Em về phòng thử ."

 

"Được thôi." Lục Tranh ý kiến gì về điều .

 

Đang định chuyện t.ử tế thì một giọng nữ "Phiền phức." vang lên.

 

"Được lắm các , bảo chuyện với ai ngoài mà lâu thế." Lục Kỳ Kỳ hai cạnh , tức giận .

 

"Sao thế? Em chuyện với yêu thì liên quan gì đến chị chứ? Ngày nào cũng chỉ chạy lung tung, cũng kiếm lấy một yêu, chỉ đến gây gổ với Tiểu Khê nhà em." Lục Tranh bình tĩnh đáp trả, thành công chọc tức Lục Kỳ Kỳ đến mức méo cả mặt.

 

Lâm Khê xong câu thì là to chuyện .

 

"Ê ê ê, hai đừng thế chứ. Sao gặp là cãi thế?" Lâm Khê đau đầu.

 

Lục Kỳ Kỳ đôi giày chân Lâm Khê, sắc mặt dịu một chút. "Hừ, còn mua đồ cho yêu. Cũng coi như chút mắt . Không mà Tiểu Khê thích, đúng là phúc."

 

Lục Tranh xong câu thì phản bác: "Đương nhiên , Tiểu Khê nhà chúng mắt tinh lắm, chắc chắn là trúng em . Không giống như chị, lâu như mà vẫn quen với họ Hạ."

 

Lục Kỳ Kỳ tức đến mức mặt mày méo mó, Lâm Khê chỉ còn cách cố gắng xoa dịu cô , sợ cô tức đến ngất .

 

"Thôi nào, ít thôi, đừng chọc tức cô nữa." Lâm Khê bất lực, đành dùng phận bạn gái để "Đè." Lục Tranh xuống.

 

Loading...