Mỹ Nhân Ốm Yếu Xuống Nông Thôn, Bị Sói Con Nhà Đại Đội Trưởng Nhìn Trúng - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-12-23 08:24:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Được , cứ thoải mái, từ từ , em xem đơn bệnh án, cứ của . Đừng căng thẳng quá, cứ hết ."

 

Lục Tranh gật đầu, bộ tinh thần đều tập trung tờ giấy mặt.

 

Anh dừng một chút, suy nghĩ nhiều, mới chậm rãi : Chú, bác, chào chú bác, cháu tên là Lục Tranh.

 

Tiểu Khê ở phía cũng giới thiệu với chú bác về tình hình và gia đình của cháu, ở đây cháu cũng trình bày nữa.

 

Đầu tiên, cháu xin hai bác. Cháu , chuyện Tiểu Khê và cháu quen chắc chắn sẽ khiến hai bác bất ngờ. Cháu đến thăm hỏi hai bác , để hai bác chuyện , là của cháu.

 

Nếu cơ hội, cháu nhất định sẽ đến thăm, lúc đó sẽ xin hai bác.

 

Cháu vui vì Tiểu Khê giới thiệu cháu với hai bác. Tương tự như , cháu cũng giới thiệu Tiểu Khê với gia đình cháu. Hai đứa cháu đều nghiêm túc với tình cảm , thành thật hy vọng hai bác thể chấp nhận cháu.

 

Cháu là nông thôn nhưng cháu công việc định ở thị trấn, cũng một ít tiền tiết kiệm, về điểm hai bác cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ để Tiểu Khê chịu khổ.

 

Tiểu Khê ở đây chịu bất kỳ ấm ức nào, cô cũng dựa nỗ lực của để ở đội Hồng Sơn tôn trọng. Cô là một cô gái tuyệt, cháu cũng hấp dẫn sâu sắc.

 

Bây giờ cô về cơ bản cũng định, mỗi ngày ở trạm y tế trong làng. Cháu , cháu là đủ xứng với Tiểu Khê. Vì , cháu thề, cháu cũng sẽ tiếp tục nâng cao bản , cố gắng mang cho Tiểu Khê cuộc sống hơn.

 

Tất nhiên, bây giờ hai bác cũng tiếp xúc với cháu , tự nhiên lời đều là lời suông. Tuy nhiên, xin hai bác cứ yên tâm, cháu sẽ cố gắng hết sức để Tiểu Khê sống thoải mái, dễ chịu.

 

Đây là đầu tiên cháu thư cho hai bác, chắc chắn sẽ nhiều chỗ thiện, mong hai bác đừng chê.

Chúc các bác sức khỏe, vạn sự như ý!

 

Lục Tranh dừng bút, ngón tay run.

 

"Viết xong ?" Lâm Khê thấy dừng bút, hỏi.

 

"Ừ!" Lục Tranh gật đầu nhưng cơ thể nhúc nhích, vẫn chằm chằm tờ giấy trong tay.

 

"Được , đừng căng thẳng quá, đưa cho em xem nào." Lâm Khê tới, nhận lấy tờ giấy, nghiêm túc .

 

Thấy Lâm Khê mãi gì, Lục Tranh lo lắng hỏi: "Thế nào? Có ? Hay là em để . Ôi trời, thế hồi học ngữ văn cho t.ử tế." Lục Tranh đầy vẻ hối hận mặt.

 

"Ừm~ Không , em thấy , nãy em đang xem kỹ đây! Thực sự , trách nhiệm. Em hài lòng!"

 

"Thật ?" Nhìn nụ rạng rỡ mặt Lâm Khê, trong lòng Lục Tranh cũng dần dần thả lỏng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-om-yeu-xuong-nong-thon-bi-soi-con-nha-dai-doi-truong-nhin-trung/chuong-210.html.]

"Được , đừng căng thẳng quá, bây giờ thế , đến lúc về nhà gặp bố em thì đây?" Lâm Khê trêu chọc.

 

"Thì chỉ thể nhờ em giúp thôi." Lục Tranh nhăn mặt.

 

"Haha, đáng yêu thế chứ? Được , đến lúc đó em chắc chắn sẽ để bố em đ.á.n.h ." Lâm Khê trêu chọc.

 

"Vậy khi nào thì gửi thế?"

 

"Ừm~ Để em nghĩ xem nào. Lần em gửi thư cho bố em cũng hơn một tháng , theo lý mà , họ cũng nên trả lời em mới ."

 

"Có thể là tuyết rơi nên chậm hơn một chút. , gửi thư xong là sắp đến cuối năm . Tiểu Khê, thế , gửi cho chú bác một ít đặc sản của Hắc Long Giang chúng .

 

Lần đầu tiên chuyện với họ, dù đối mặt trực tiếp, cũng bày tỏ một chút tấm lòng chứ nhỉ." Lục Tranh càng càng thấy lý.

 

"Được , Tiểu Khê. Em xem mặt trời cũng sắp lặn , chúng dọn t.h.u.ố.c , đưa em về. Sau đó, sẽ hỏi và bà xem chuẩn những gì."

 

"Á? Sao tự nhiên đến chuyện thế?" Lâm Khê ngơ ngác.

 

lúc Lục Tranh thấy gì khác nữa, nhanh chóng dọn hết t.h.u.ố.c bên ngoài , trong đầu ngừng suy nghĩ xem chuẩn những gì cho bố vợ tương lai.

 

"Để mấy thứ tủ ?" Lục Tranh bưng một cái nia , hỏi.

 

"Ừm ừm, đúng , em cũng đến giúp nào." Lâm Khê thấy ngăn cản , đành tham gia. Hơn nữa, coi trọng gia đình cô như , cô cũng vui.

 

"Em , đừng chuẩn nhiều đồ quá, ? Đừng dọn sạch nhà." Lâm Khê lo lắng .

 

Chủ yếu là thật thà quá, cộng thêm chú bác Lục và bà nữa đều là hào phóng. Lỡ ai ngăn cản, sẽ chuẩn bao nhiêu nữa!

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

 

"Anh , sẽ để em mất mặt . , bác trai uống rượu . Còn nữa, bình thường bác gái thích gì..."

 

Lâm Khê đỡ trán: "Anh định chuẩn bao nhiêu thế? Không , thể chuẩn nhiều quá, lát nữa dọa họ sợ."

 

"Sao thế? Anh đáng tin như ?" Lục Tranh tức giận, véo nhẹ má Lâm Khê.

 

"Hừ, cho thì tự chuẩn ."

 

Lâm Khê bóng lưng vội vàng việc, trong mắt trong lòng, tràn đầy hình ảnh Lục Tranh của cô.

 

Nếu nửa năm với cô rằng cô sẽ yêu, chắc chắn cô sẽ khẩy. bây giờ, chỉ lòng ơn sâu sắc, phận cho cô một cơ hội yêu và yêu thêm một nữa.

 

Loading...