Mỹ Nhân Ốm Yếu Xuống Nông Thôn, Bị Sói Con Nhà Đại Đội Trưởng Nhìn Trúng - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-12-23 08:24:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60KknvO1kD

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mã Cửu Liên nhàn nhạt liếc : "Ừ, con lòng ."

 

Lục Ái Quốc gật đầu, chút luống cuống, bầu khí nhất thời trở nên ngượng ngùng.

 

May mà Lưu Thúy Hoa lo lắng tình hình bên nhà, gọi xong Lâm Khê liền nhanh chóng về.

 

"Tiểu Khê , lát nữa nếu thấy một giống chú của con thì đừng quá ngạc nhiên, đó là chú hai của A Tranh. Lát nữa nếu cãi gì thì con cũng đừng quan tâm quá, cũng đừng sợ ngượng, cứ bình thường thôi. Biết ?" Lưu Thúy Hoa dặn dò qua loa một tiếng, dẫn Lâm Khê đến nhà họ Lục.

 

Lâm Khê gật đầu, trong lòng chút lẩm bẩm, chú hai là ai? Sao còn cãi nữa chứ?

 

Cứ như , trong sự lo lắng của Lưu Thúy Hoa, sự đoán già đoán non của Lâm Khê, hai vội vội vàng vàng về đến nhà họ Lục.

 

 

"Em hai , hôm nay ở nhà ăn cơm !" Lưu Thúy Hoa nở nụ tươi rói, Lục Ái Quốc đang trong sân mà .

 

Lục Ái Quốc gật đầu, gọi một tiếng: "Chị dâu."

 

"À, đúng , đây là Lâm Khê, thanh niên tri thức Lâm, là đối tượng của A Tranh, gọi cô đến đây, hôm nay cùng ăn cơm nhé!"

 

"Ồ! Đây là đối tượng của A Tranh ? Trông xinh xắn thật. Đến đây nào, chú hai cũng chẳng để cho cháu, đến đây!" Lục Ái Quốc móc từ trong túi năm tờ tiền, nhét tay Lâm Khê.

 

Lâm Khê liên tục từ chối.

 

"Á? Không cần , cần , cảm ơn chú hai." Lâm Khê liên tục xua tay.

 

Thấy vẻ khó xử của cô gái nhỏ, Mã Cửu Liên hừ lạnh một tiếng: "Lục Ái Quốc, ? Có mấy đồng tiền mà vênh váo lên ? Gặp ai cũng phát tiền !" Mã Cửu Liên lạnh mặt Lục Ái Quốc.

 

Khuôn mặt vốn còn tươi của Lục Ái Quốc bỗng trở nên khó coi. Ông mấp máy môi, Lâm Khê, ngượng ngùng : "Cô gái, chú hai hôm nay cháu sẽ đến, chuẩn quà mắt gì cả, cháu cứ cầm tạm tiền mua chút đồ ăn vặt, cho ngọt miệng. Lần chú hai sẽ bù cho cháu một phần quà mắt chính thức nhé!"

 

Lâm Khê khó xử Lưu Thúy Hoa.

 

Lưu Thúy Hoa thấy bầu khí ngượng ngùng giữa em chồng và chồng, vội , lén vỗ tay Lâm Khê, với Lục Ái Quốc: "Ái Quốc , Tiểu Khê nhà chúng còn nhỏ, cứ nhét tiền cho em là em sợ c.h.ế.t khiếp.

 

Thế , lời chị, thì đừng đưa tiền nữa, nhé, chúng gọi em dâu, còn Hiểu Hiểu và Khả T.ử đến, chúng cùng ăn một bữa cơm, thấy thế nào?"

 

Lục Ái Quốc Lâm Khê, thấy cô e thẹn , liền : "Thôi , cháu gái, chú hai nhất định sẽ chuẩn cho cháu một phần quà mắt, hôm nay đúng là vội vàng."

 

" , chúng một nhà thì nên khách sáo như . Được , bếp chuẩn , hai chuyện một lát nhé!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-om-yeu-xuong-nong-thon-bi-soi-con-nha-dai-doi-truong-nhin-trung/chuong-216.html.]

Lưu Thúy Hoa xong, bê chậu than từ trong phòng : "Mẹ, ơi, con đến đặt chậu than ở chân , như sẽ ấm hơn một chút!"

 

"Ừ, ." Khuôn mặt căng thẳng của Mã Cửu Liên cũng dịu đôi chút.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

 

"Đến đây, Tiểu Khê, cháu ở đây chuyện với bà nội và chú hai, bác gái bếp xem ."

 

"Được, bác gái ơi, gì cần cháu giúp ạ? Hôm nay nhiều đến ăn cơm ạ?"

 

"Không , chỉ chú hai của con, còn hai em của A Tranh. Bác gái lo , con đây một lát là ."

 

"Vâng ạ!" Lâm Khê ngoan ngoãn xuống bên cạnh Mã Cửu Liên. Thấy khí giữa hai chút ngượng ngùng, Lâm Khê mím môi, giả vờ gì, bắt đầu chuyện với Mã Cửu Liên.

 

"Bà ơi, dạo bà thế nào ạ? Cháu bác gáinói mấy hôm nay khỏe, bảo Lục Tranh tìm cháu đến xem cho bà ạ!" Lâm Khê bĩu môi, chút trách móc .

 

"Ôi dào, cháu bận như , bà chẳng chuyện gì, phiền cháu gì, , bà khỏe lắm!" Mã Cửu Liên ha ha, Lâm Khê, trong mắt tràn đầy yêu thương.

 

"Ôi, bà ơi, bà bảo bà khỏe, giờ bà cũng lớn tuổi , cơ thể ít nhiều cũng sẽ chút bệnh vặt, đây là chuyện bình thường thôi, bà cũng đừng ngại khám, cháu ở đây, nhất định sẽ điều trị cho bà khỏe mạnh!" Lâm Khê vỗ n.g.ự.c đảm bảo.

 

"Đến đây, bà ơi, bà đưa tay , cháu bắt mạch cho bà."

 

 

Nhìn đôi mắt nghiêm túc của Lâm Khê, Mã Cửu Liên bật nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa tay .

 

Lâm Khê nghiêm túc bắt mạch, dáng vẻ vô cùng tập trung, Mã Cửu Liên mà trong lòng mềm nhũn.

 

Lục Ái Quốc ở bên cạnh trợn tròn mắt, trời ạ, ngờ đứa nhỏ còn bản lĩnh nữa!

 

"Bà ơi, bà yên tâm, cơ thể bà vấn đề gì, lẽ mấy hôm nay trời lúc lạnh lúc nóng, bà chú ý nên cảm lạnh. Bà xem, dạo thấy mệt mỏi, sức !"

 

"Ừ, đúng là như , Tiểu Khê nhà chúng , y thuật đúng là ngày càng tiến bộ!" Mã Cửu Liên .

 

"He he, , bà ơi, bà đừng lo, lát nữa cháu kê đơn t.h.u.ố.c cho bà là ."

 

Nghe uống thuốc, bà lão sợ trời sợ đất nhíu mày.

 

"Cái , Tiểu Khê , chúng thể uống t.h.u.ố.c ? Con xem, chính con cũng bệnh gì mà!"

 

Nhìn vẻ mặt căng thẳng của bà lão, Lâm Khê cố nhịn : " uống t.h.u.ố.c sẽ khỏi nhanh hơn mà, bác gái còn mấy hôm nay bà thích ăn cơm nữa! Còn thở dài mỗi ngày nữa..."

 

 

Loading...