Mỹ Nhân Ốm Yếu Xuống Nông Thôn, Bị Sói Con Nhà Đại Đội Trưởng Nhìn Trúng - Chương 370

Cập nhật lúc: 2025-12-23 12:04:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Tranh lau mặt, lau tay cho cô xong mới bắt đầu đút cô ăn sáng.

 

Qua một đêm, cô sớm đói bụng. Lúc Lục Tranh từng miếng từng miếng đút cho ăn, cô ngoan ngoãn vô cùng.

 

“Được , em nghỉ ngơi thêm chút nữa ?” Lục Tranh lau miệng cho cô, ôn nhu hỏi.

 

“Không cần , cũng mau ăn sáng , còn cả cái tay nữa, bôi t.h.u.ố.c .” Lúc nãy khi Lục Tranh đút cơm cho cô, cô để ý thấy vết m.á.u khô tay .

 

Không cần hỏi cũng , nhất định là vì cô.

 

Thấy Lục Tranh chỉ hờ hững gật đầu, cô căn bản để tâm đến chuyện .

 

“A Tranh, thấy , em thích đôi tay của , nếu mà để sẹo thì lắm đấy.”

 

Quả nhiên, , Lục Tranh mới chịu cúi xuống kỹ vết thương của .

 

Anh mỉm với cô, : “Không , đừng lo, đau chút nào, lát nữa ngoài sẽ bôi thuốc.”

 

“Vâng ạ!”

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

 

Đợi Lục Tranh , nụ mặt cô mới biến mất.

 

Cô kiểm tra sơ qua cơ thể một chút, phát hiện ngoài việc mắt cá chân sưng lên thì những chỗ khác đều , vết thương nào quá nghiêm trọng.

 

Tên Vương Ma T.ử c.h.ế.t tiệt, nghĩ đến việc dùng kim bạc chọc mù một con mắt của , trong lòng mới nguôi ngoai một chút.

 

Lục Tranh ăn nhanh, một lát trở về phòng. Anh lo cho Lâm Khê, lúc thấy sắc mặt cô , vội vàng bước tới.

 

“Em ? Là khỏe chỗ nào ?”, Trên mặt Lục Tranh tràn đầy lo lắng.

 

Lâm Khê lắc đầu: “A Tranh, Vương Ma Tử, hiện tại thế nào ?”

 

Lục Tranh xuống, cẩn thận tách tay Lâm Khê đang nắm chặt .

 

“Trên tay còn vết thương, đừng xúc động. Vài cước ANH đá ngày hôm qua cũng đủ cho uống một bình .

 

Sáng nay và Tiêu Nhiên ở điểm thanh niên trí thức đều cha giải đến công an huyện .”

 

“Tiêu Nhiên!”, Lâm Khê chút chấn kinh.

 

“Phải, chính là ả đàn bà độc ác đó!” Nói đến đây, sắc mặt Lục Tranh vô cùng khó coi.

 

“Ả đàn bà điên đó, đồng ý với Vương Ma Tử, chỉ cần đến quấy rối em , sẽ cho năm mươi tệ.

 

Lúc đầu, Vương Ma T.ử còn thừa nhận. Sau khi bọn họ thẩm vấn một hồi, mới khai ả đàn bà độc ác .”

 

Lâm Khê xong, tức đến run . cô và Tiêu Nhiên bất quá chỉ là ngày thường một hai câu cãi vặt, ả dồn cô chỗ c.h.ế.t, thật là hoang đường đến cực điểm.

 

“Thôi, với em , cô tiên hãy bình tĩnh , đừng để lũ ghê tởm ảnh hưởng đến tâm thần.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-om-yeu-xuong-nong-thon-bi-soi-con-nha-dai-doi-truong-nhin-trung/chuong-370.html.]

“Ừm, em , em chỉ là cảm thấy bản chút t.h.ả.m hại.” Lâm Khê uỷ khuất bĩu môi.

 

“Là , ngày nào cũng sẽ đến đón em, thời gian thì để .”

 

Lục Tranh thấy Lâm Khê hồi phục một chút, trái tim treo lơ lửng mới từ từ hạ xuống.

 

Anh dám tưởng tượng, nếu tối hôm qua Lâm Khê xảy chuyện, sẽ chuyện gì nữa!

 

“Em yên tâm, cha và kế toán Trần đều theo , nhân chứng vật chứng đều đủ, bọn họ trốn thoát .

 

Về phần chuyện , ngoại trừ trong nhà chúng , thì chỉ ông Lý và Trần kế toán , bọn họ đều nhiều chuyện, em yên tâm, chuyện sẽ truyền ngoài .”

 

 

Lâm Khê trầm mặc một lúc, đột nhiên : “Vậy, A Tranh, nếu, tối qua em thật sự tên súc sinh đạt ý đồ, sẽ thế nào?”

 

Cho dù là Lâm Khê, cũng thể tránh khỏi thế tục. Nói thật, đến bây giờ trong lòng Lâm Khê vẫn còn mang theo bất an.

 

“Em đang lời ngốc gì ? Thứ nhất, tối hôm qua chuyện gì xảy , cũng rút kinh nghiệm, bảo đảm sẽ để em gặp nguy hiểm tương tự nữa.

 

Thứ hai, cho dù cô tên khốn kiếp đó như , cũng sẽ chỉ g.i.ế.c c.h.ế.t , là bảo vệ cho em.

 

Được , Tiểu Khê, đừng nghĩ đến chuyện nữa, tuyệt đối sẽ xuất hiện tình huống như nữa, hứa với em.

 

Em tin tưởng, yêu em, bất luận xảy chuyện gì, đều ở bên cạnh em.”

 

Lâm Khê , gật đầu, nhào lòng Lục Tranh.

 

“Em cũng yêu !”

 

Trong thời khắc nguy hiểm như ngày hôm qua, trong đầu Lâm Khê đều là hình bóng Lục Tranh, cô , cô xong .

 

Thế nhưng, cô nguyện ý trúng loại t.h.u.ố.c độc tên là “Lục Tranh”!

 

Hạ Văn Lễ đến lúc Lâm Khê đang ngủ, Lục Tranh ở bên ngoài với đầu đuôi câu chuyện.

 

“Tiêu Nhiên? Cô bệnh ? Bọn với cô cũng thiết.” Mặt Hạ Văn Lễ đỏ bừng, mặt tràn đầy phẫn nộ.

 

“Vậy bây giờ Tiểu Khê thế nào ?” Nói xong, lo lắng Lục Tranh.

 

“Bây giờ uống t.h.u.ố.c , đỡ hơn một chút , còn vết thương lành, mắt cá chân hôm qua khám .”

 

“Tốt!” Hạ Văn Lễ gật đầu: “Vậy hai định thế nào?”

 

“Làm thế nào? Đương nhiên là để cô tự tự chịu.” Trên mặt Lục Tranh lộ nụ tàn nhẫn.

 

Có Lục Chấn Quốc ở bên cạnh đè ép, Vương Ma T.ử thừa nhận chối cãi, nhanh, phán quyết của Vương Ma T.ử và Tiêu Nhiên đưa .

 

Vương Ma T.ử là chủ phạm, kết án mười lăm năm, còn Tiêu Nhiên thì đưa xuống nông trường cải tạo.

 

 

Loading...