Mỹ Nhân Ốm Yếu Xuống Nông Thôn, Bị Sói Con Nhà Đại Đội Trưởng Nhìn Trúng - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-12-23 12:04:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bác sĩ, thể ở với con gái ? Nó một , thật sự lo.”

 

“Tốt nhất là nên, chị ở đây, nó sẽ cứ dựa dẫm chị. Lát nữa mà lóc, đủ sức thì ?”

 

“Haizz, . Tiểu Khê, ngoài đây nhé, con đừng sợ, đều ở ngoài chờ con!”

 

Mẹ Lâm vuốt ve gương mặt lấm tấm mồ hôi của Lâm Khê, vẻ mặt đầy lưu luyến.

 

Lúc , Lâm Khê còn sức mà trả lời Lâm nữa, bộ tâm trí cô đều dồn cơn đau đang giày vò cơ thể.

 

“Nào, hít thở đều nào, đừng căng thẳng.” Sợ cô rõ, bác sĩ vỗ nhẹ lên mặt Lâm Khê.

 

Mắt Lâm Khê nhanh chóng ươn ướt, đau quá, thật sự là đau quá.

 

Theo nhịp của bác sĩ, Lâm Khê dồn sức, rặn từng cái một.

 

“A~” Một cơn đau ập đến, Lâm Khê nhịn kêu lên một tiếng.

 

“Cô đừng kêu, giữ sức , con nít còn trong bụng đây nè! Ráng lên chút nữa, em bé sắp .”

 

Lâm Khê cố gắng gật đầu, vì quá sức nên trong mắt cô như phủ một lớp máu.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

 

“Cho cô bé ngậm miếng gạc miệng , kẻo nó c.ắ.n lưỡi.” Vị bác sĩ cau mày, Lâm Khê run rẩy, chút đành lòng.

 

còn cách nào khác, trì hoãn một lúc , nếu sinh đứa bé , cả và con đều gặp nguy hiểm.

 

Bên ngoài, thấy tiếng kêu đau đớn của Lâm Khê, Lục Tranh lo lắng thôi.

 

“Mẹ, đừng kéo con, để con , con thấy Tiểu Khê .”

 

Lục Tranh sốt ruột đến nỗi gân xanh nổi lên.

 

Cô gái nhỏ gầy yếu như , sinh con đau đớn đến mức nào.

 

“A Tranh, con đừng sốt ruột, đuổi , con cũng . Bây giờ Tiểu Khê đang ở trong đó sinh con, con mà , chắc chắn nó sẽ phân tâm. Thôi, con đợi thêm chút nữa, nếu Tiểu Khê gọi con, con hẵng .”

 

Thấy Lưu Thúy Hoa sắp giữ nổi Lục Tranh nữa, Lâm vội vàng an ủi, nhưng một lúc thì nước mắt tự chủ mà rơi xuống.

 

“Mẹ, Tiểu Khê kêu đau kìa !”

 

Lục Tranh bất lực xổm xuống đất, hai tay ôm đầu, vô cùng đau đớn.

 

Trong lòng Lưu Thúy Hoa khỏi đau xót, nước mắt lưng tròng.

 

Tay cầm tẩu t.h.u.ố.c của Lục Chấn Quốc run lên bần bật.

 

Cả nhà đều đang dày vò đau khổ.

 

Lâm Khê nỗi đau đớn to lớn bao trùm, cảm giác như linh hồn sắp x.é to.ạc .

 

Không qua bao lâu, một cơn đau dữ dội ập đến, cô ngất .

 

“A, sinh , sinh .” Cùng với một tiếng trong trẻo.

 

Các bác sĩ và y tá trong phòng sinh nở đều thở phào nhẹ nhõm.

 

“Tỉnh , mau tỉnh !” Vị bác sĩ lo lắng, khi kiểm tra xong mới thở phào nhẹ nhõm.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-om-yeu-xuong-nong-thon-bi-soi-con-nha-dai-doi-truong-nhin-trung/chuong-388.html.]

“Không , sản phụ mất sức thôi, theo dõi thêm một chút là .

 

Mọi lau cho đứa bé bế ngoài . Người nhà bên ngoài cũng đang đợi sốt ruột đấy.

 

“Tiểu Viên, cô ở trông chừng sản phụ, nửa tiếng gì đáng ngại thì đẩy cô về phòng bệnh.”

 

“Vâng, bác sĩ Chu, ạ.”

 

“Sinh , sinh , là con trai, đứa bé khỏe mạnh, kháu khỉnh.”

 

Cô y tá khi tắm rửa cho đứa bé xong thì bế ngoài.

 

Vài đang chờ đợi bên ngoài, cửa phòng sinh mở , liền nhao nhao xúm .

 

Lưu Thúy Hoa run rẩy đưa tay , Lâm cũng kích động, ngay cả Lục Chấn Quốc cũng gần xem.

 

Duy chỉ Lục Tranh, mắt hề liếc đứa bé.

 

Thấy y tá đưa đứa bé cho Lâm định , Lục Tranh liền sốt sắng.

 

“Y tá, vợ ? Vợ ? Cô thế? Sao vẫn ? Là cô khỏe là…”

 

Sắc mặt Lục Tranh khó coi, vẻ mặt dữ tợn, cô y tá cảm giác nếu cô điều gì , thì sẽ lập tức đ.ấ.m cô ngã lăn đất.

 

mở miệng, kịp gì thì Chu bác sĩ .

 

thở phào nhẹ nhõm, Chu bác sĩ với ánh mắt cầu cứu: “Bác sĩ Chu, mau đây, sản phụ vấn đề gì , nhà cô sốt ruột quá.”

 

Bác sĩ sắc mặt Lục Tranh, gật đầu : “Sản phụ vấn đề gì, hiện tại là do kiệt sức nên ngất xỉu. Mọi đừng quá lo lắng, nửa tiếng nữa vấn đề gì thì thể phòng bệnh . Cậu thanh niên, vợ sinh con dễ dàng gì, đối xử với cô đấy.”

 

Nghe bác sĩ Lâm Khê , Lục Tranh mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Cô chứ? thể xem một chút ? Vợ sợ đau.”

 

Nhìn dáng vẻ lo lắng của Lục Tranh, bác sĩ Chu cũng mềm lòng.

 

Bà đỡ đẻ cho bao nhiêu , chứng kiến đủ loại đời, bà tự nhận chuẩn.

 

Trước cửa phòng sinh, vui kẻ buồn.

 

mà, sản phụ rõ ràng nhà yêu thương.

 

Không xa, chỉ vẻ sốt sắng của Lục Tranh là đủ .

 

Ngay cả mấy khác, bác sĩ tình hình, đều nghiêm mặt, đứa con đang bồng tay cũng chẳng dỗ dành.

 

“Có thể một , giữ yên lặng, để sản phụ nghỉ ngơi cho .”

 

“Vậy , con xem Tiểu Khê một chút.” Lục Tranh đầu, với Mẹ Lâm.

 

Anh , thương Lâm Khê chẳng kém gì .

 

“Không , con , chăm sóc con bé cho , ở đây với , đừng lo.”

 

Hai mắt Mẹ Lâm đỏ hoe, nhưng mặt nở nụ hiền hậu.

 

Con rể thương con gái, là chuyện .

 

Giờ Lâm Khê , bà cũng an tâm.

 

Loading...