Mỹ Nhân Ốm Yếu Xuống Nông Thôn, Bị Sói Con Nhà Đại Đội Trưởng Nhìn Trúng - Chương 404

Cập nhật lúc: 2025-12-23 12:15:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên bàn ăn, đương nhiên thể thiếu màn giục sinh con. Là duy nhất trong thế hệ sinh con, Lục Kỳ Kỳ nghiễm nhiên trở thành bia đỡ đạn.

 

“Kỳ Kỳ , em bằng tuổi A Tranh, giờ A Tranh con , em cũng cố gắng lên nhé!” Lục San San là tiên phong khai hỏa.

 

Lưu Thúy Hoa gật đầu, cũng phụ họa theo: “ đó, bây giờ mà còn chuẩn sinh con, thì định đợi đến bao giờ nữa?”

 

“Không là ba , Văn Lễ , hai đứa khẩn trương lên .” Ngay cả Lục Chấn Quốc cũng gia nhập đội quân giục sinh.

 

“Vâng, bố, chúng con sẽ cố gắng ạ.” Hạ Văn Lễ nâng ly rượu về phía Lục Chấn Quốc.

 

Lâm Khê Lục Kỳ Kỳ mặt mày méo xệch, nhịn . Còn Lục Tranh thì thỉnh thoảng gắp thức ăn, rót nước cho cô, ngoan ngoãn hết mức.

 

Bên của họ yên bình êm ả, còn Lục Kỳ Kỳ và Hạ Văn Lễ thì mặt mày nhăn nhó tiếp nhận màn giục cưới hỏi từ bốn phương tám hướng.

 

Không còn cách nào khác, đây còn Lục Tranh, kẻ ngang ngược , chắn ở phía , nên hỏa lực đều nhắm hai họ.

 

Bây giờ thì , hai họ con nên sự đều viên mãn, còn khiến cho hai bọn họ trở nên động vô cùng!

 

Dù Lục Kỳ Kỳ và Hạ Văn Lễ kêu than thế nào, thì những khác vẫn vui vẻ.

 

Hơn một tháng nữa là đến Tết.

 

Người dân trong đội Hồng Sơn cũng bắt đầu chuẩn đồ ăn Tết, một thanh niên trí thức nhân lúc việc, cũng lên núi nhặt nhạnh đồ đạc.

 

------------------------------

 

 

 

“Khê Khê , chị, Chiêu Đệ với Từ Vi hỏi em chút đáp án bài hôm .” Lý Hiểu Hồng tay còn cầm theo một quyển vở.

 

“Đáp án á? mà, chị Hiểu Hồng, đáp án của em chắc đúng ?” Lâm Khê tay đang bế thằng nhóc nhà .

 

“Không , tụi chị chỉ hỏi thử thôi, em vốn thông minh hơn tụi chị, dù thì đáp án của ở điểm thanh niên trí thức đều giống .”

 

“Thật á?” Đôi mắt Lâm Khê thoáng vẻ kinh ngạc.

 

Nếu hôm nay Lý Hiểu Hồng đến, thì cô suýt quên mất chuyện kì thi đại học.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

 

Một phần là vì cô ngày nào cũng bận bịu với con cái, một phần là vì nhà họ Lục tạo áp lực cho hai đứa nhỏ, nên mặt bọn nhỏ chẳng ai nhắc gì đến chuyện .

 

“Để em tìm , lúc em với A Tranh so đáp án đấy. Nào, chị bế thằng bé giúp em một lát.”

 

Bất ngờ nhét cho một cục thịt di động, Lý Hiểu Hồng chút bối rối, tay chân run.

 

May mà đây cô cũng từng bế con nhà , nên một hồi lúng túng thì cũng quen tay trở .

 

Cậu nhóc chớp chớp đôi mắt to, phụ nữ xa lạ đang bế .

 

mà nhóc con cũng chẳng sợ lạ, cứ thế gọn trong lòng Lý Hiểu Hồng, tự ngó nghiêng xung quanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-om-yeu-xuong-nong-thon-bi-soi-con-nha-dai-doi-truong-nhin-trung/chuong-404.html.]

 

“Nè, đưa chị đây, thế nào? Cậu nhóc nhà em bụ bẫm phết đúng ? Em cảm giác chắc chỉ vài tháng nữa thôi là em bế nổi nhóc con nữa . Tranh thủ bế lúc , tay em giờ mỏi nhừ , nặng lắm đấy.” Tuy là lời than thở, nhưng mặt Lâm Khê tràn đầy ý .

 

“Nuôi thật đấy, ngoan bụ bẫm!” Lý Hiểu Hồng đưa thằng bé cho Lâm Khê, ánh mắt vẫn rời nhóc con.

 

“Thích thế, là tự sinh một đứa !” Nhìn Lý Hiểu Hồng cứ chằm chằm con , Lâm Khê trêu chọc.

 

Mặt Lý Hiểu Hồng lập tức đỏ bừng.

 

đấy, chị Hiểu Hồng, chị với thanh niên tri thức Đường cũng hẹn hò mấy năm , cũng nên tính đến chuyện xa hơn chứ?”

 

“Tụi chị định đợi kết quả thi xong xuôi , nhất là cùng đậu một trường.” Dù ngại ngùng, nhưng Lý Hiểu Hồng vẫn mạnh dạn chia sẻ kế hoạch tương lai của .

 

Nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của Lý Hiểu Hồng, Lâm Khê mỉm gật đầu.

 

“Cũng đấy, hai yêu thì nên cùng cố gắng.”

 

“Ừ, đúng , mà chị thật sự thích nhóc nhà em lắm đấy!”

 

Lý Hiểu Hồng sờ sờ cặp đùi bụ bẫm của nhóc, chỉ hận thể nhéo thêm vài cái.

 

Lâm Khê mà phì : “Vậy chị bế thêm chút nữa ?”

 

“Thật á?” Ngón tay Lý Hiểu Hồng khẽ co , trông đến là sốt sắng.

 

“Chuyện thì , thằng nhóc ban ngày hiền lắm, ai bế cũng ! Chỉ là ban đêm ngủ với bố nó với bà ngoại nó, chịu ngủ với ai khác.”

 

“Lạ thật đấy!” Lý Hiểu Hồng kinh ngạc thốt lên.

 

đấy, con nít mà, kì lạ lắm!”

 

Càng gần tháng Chạp, khí Tết càng thêm rộn ràng.

 

Dạo , Lục Tranh suốt ngày ở ngoài chạy ngược chạy xuôi, bận tối mắt tối mũi.

 

Lâm Khê cũng mặc kệ , thôi, việc để thì sẽ thời gian mà nghĩ đến chuyện .

 

Nghĩ đến cảnh tượng ê ẩm mấy hôm , Lâm Khê khỏi rùng một cái.

 

“Khê Khê , chợ phiên với con?”

 

“Dạ thôi, , con ở nhà trông thằng bé. Hay ngoài chơi với con ạ, trưa con nấu cơm. Mẹ, cũng chơi , chợ phiên ở đây bao giờ đúng ? Vui lắm đấy.”

 

“Thật ?” Mẹ Lâm vẻ d.a.o động.

 

 

“Ôi dào, xem đầu óc , đúng , thôi thông gia, dẫn bà chợ phiên xem , dạo bận quá quên khuấy mất chuyện .”

 

Nhìn thấy cũng vẻ , Lâm Khê mỉm : “Đi , con trông thằng bé cho! Mẹ yên tâm, còn bà nội nữa mà! Hơn nữa ban ngày nhóc con cũng ngoan lắm.”

 

Loading...