Bao nhiêu năm nay, Vương Quý Anh và Hà Tiểu Mạn, cặp chồng nàng dâu cũng nổi tiếng khắp đại đội Hồng Sơn.
Tuy Hà Tiểu Mạn trả thù thành công Vương Quý Anh và Lý Thiên Trụ, nhưng cũng tự hại chính .
"Haiz, thôi bỏ , đừng nhắc đến cô nữa, chúng cũng chẳng gì . Nào, cục cưng, đến dì bế nào, ngoan nào, ôi chao, ngoan quá !"
Từ Vi ôm đứa bé cũng chẳng nháo, đến vui vẻ vô cùng.
Lâm Khê đứa bé trêu chọc đến khanh khách, cũng theo đó mà .
Đứa "củ cải trắng mập ú" nhà cô thật đáng yêu!
Qua Tết, Lâm chuẩn về nhà.
"Haiz, xa bố con con với cả em trai con cũng gần nửa năm , thật là cũng nhớ lắm. Thôi nào, đừng buồn nữa, đến hè con bế nhóc con về thăm chúng nhé! Nghe rõ ? Được , đừng bĩu môi nữa, cũng xa con bé như , ngoan nào ngoan nào, đừng nữa."
Mẹ Lâm cũng chút đau lòng, con gái nỡ xa , cũng rơm rớm nước mắt.
“Thông gia , bà thường xuyên ghé chơi đấy nhé, bà mà thế , cũng nỡ xa bà !”, Lưu Thúy Hoa thu dọn đồ đạc cho Lâm , trong lòng vô cùng lưu luyến.
Mẹ Lâm tính tình hiền dịu, năng nhỏ nhẹ, hợp với bà, hai ở chung hơn nửa năm, giờ đột nhiên bà , Lưu Thúy Hoa buồn tả xiết.
dù lưu luyến thế nào, Lâm vẫn lên đường về nhà.
“Thôi nào, đừng buồn nữa, còn ở đây với em mà.”, Lục Tranh ôm vợ - tâm trạng mấy ngày nay - nhỏ nhẹ dỗ dành.
“Vâng.”, Lâm Khê ôm Lục Tranh, hai ở trong phòng lâu.
“Hai đứa đấy ? Có đói ? Mẹ đồ ăn ngon cho hai đứa , mau đây nào.”,Thấy hai , bà Lưu Thúy Hoa vội vàng lên tiếng.
“Vâng ạ, cảm ơn .”
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
“Ừm, con ngoan, đừng buồn nữa, đến lúc đó chúng thường xuyên thư cho bố con nhé! Thử xem, bánh bí đỏ ngon , cố ý học từ con đấy.”
“Ngon ạ!”, Lâm Khê mỉm gật đầu.
“Ngon thì ăn nhiều một chút.”, Lục Tranh xoa đầu cô vợ nhỏ, dịu dàng .
“Bà nội, bố, , con nhờ ông Lý thuê nhà bên Bắc Kinh ạ, đến lúc đó chúng hai ngày là .”
Sau khi suy nghĩ, Mã Cửu Liên quyết định theo Lục Tranh và Lâm Khê đến Bắc Kinh.
Lũ trẻ còn nhỏ như , hai đứa nó còn học, ba ông bà già thể giúp gì thì cứ giúp.
Bắc Kinh xa nơi như , ba đứa nhỏ đều cả, họ ở nhà cũng buồn.
Hơn nữa, Lục Chấn Quốc cũng chút tư lợi, ông và bà Thúy Hoa cả đời vất vả, ông thì còn đỡ, hồi lính cũng từng vài nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-om-yeu-xuong-nong-thon-bi-soi-con-nha-dai-doi-truong-nhin-trung/chuong-412.html.]
bà Lưu Thúy Hoa thì đúng là cả đời bận rộn vì cái nhà , nghỉ ngơi ngày nào, nơi xa nhất bà từng đến là cái huyện nhỏ .
Hôm đó bàn bạc với Lục Tranh xong, Lục Chấn Quốc suy nghĩ lâu, cuối cùng quyết định dẫn vợ Bắc Kinh một chuyến.
Thế là, cả nhà họ Lục quyết định cả nhà cùng đến Bắc Kinh.
Chỉ là, Lục Chấn Quốc là Đại đội trưởng của Đại đội Hồng Sơn, bây giờ Bắc Kinh, đương nhiên bàn giao công việc cho .
may là Lục Chấn Quốc bình thường màng danh lợi, luôn dốc sức bồi dưỡng lớp trẻ trong thôn.
Vì , tuy việc Lục Chấn Quốc từ chức khá đột ngột nhưng Đại đội Hồng Sơn cũng hề rối loạn.
Sau khi sự hoảng loạn ban đầu qua , Đại đội Hồng Sơn trở cuộc sống bình thường như .
Những ngày gần đến ngày khai giảng, nhà họ Lục ai nấy đều bận rộn.
Dù thì đây cũng coi như là cả nhà cùng chuyển , đồ đạc gì đó, nhất định mang theo cho đủ.
Sáng sớm nay, Lâm Khê kéo Lục Tranh đang định dậy.
“Sao thế? Không nỡ để ?”, Lục Tranh xuống , véo eo vợ, trêu chọc.
“Vâng, nỡ!”, Lâm Khê rúc lòng Lục Tranh, nũng nịu .
“Là do tối qua 'cho em no' ?”, Lục Tranh nhướng mày, thản nhiên hỏi.
“Cái gì thế? Bỏ tay , vẫn còn đau đây !”, Lâm Khê hất tay Lục Tranh đang loạn , nhíu mày hờn dỗi.
“Thế em giữ ? Hửm?”, Lục Tranh giữ lấy chân Lâm Khê đang đá loạn xạ, hỏi.
“Không ? Em giữ thì ?”
“Được , mà, là sai. Anh đây là tỉnh dậy phiền em ngủ nữa , , hôm nay dậy sớm thế?”,
Lục Tranh xoa xoa lưng Lâm Khê, dỗ dành cô vợ nhỏ sắp xù lông.
“Hừ, còn là đăng ký kết hôn với , quên , chúng còn đăng ký kết hôn! Sao, đăng ký với em ?”, Lâm Khê véo má Lục Tranh, hờn dỗi .
Hừ, cái thằng nhóc , cô còn thương , sợ đến Bắc Kinh ghen tuông lung tung, cho nên mới chủ động nhắc đến chuyện đăng ký kết hôn.
Kết quả là chỉ giỏi bắt nạt cô.
“Ai là , mơ cũng đấy nhé? Em đừng mà lúc nào cũng oan ức cho !”
Lục Tranh nhấm nháp bờ môi nhỏ chu của Lâm Khê: “Anh chuyện với em từ lâu . Chúng sắp đến Bắc Kinh , cho bất kỳ ai một tia cơ hội nào .”
Trước đây chịu đăng ký kết hôn là vì sợ chính sách đổi, cô nhóc sẽ liên lụy mà về thành phố .