Mỹ nhân thập niên 70 đến Tây Bắc, nam nhân cứng rắn "đỏ mặt" - Chương 196: Đến tận cửa xin lỗi
Cập nhật lúc: 2025-08-29 15:05:23
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sáng nay đến trường của Tiểu Lan ? Thế nào ?”
Đợi mấy xuống bàn ăn, Lâm An An liền nhịn , hỏi .
“Cái bánh ngô vàng , ăn chắc bụng, hương vị đậm đà, quả thực ngon.”
Sở Minh Chu trả lời lạc đề, tiên khen bánh ngô vàng. Lâm An An chớp chớp mắt, Sở Minh Lan.
Sở Minh Lan khẽ ho một tiếng, giơ ngón tay cái về phía Lâm An An, “Anh giỏi ghê, ban đầu giáo đạo chủ nhiệm còn với chúng em là bạn học cả, Tịch Nghênh Nguyệt cũng cố ý, chỉ cần xin là xong.”
“Anh từ phía , trực tiếp xách đó lên, lập tức khiến ông im miệng. Sau đó đến văn phòng hiệu trưởng! Mới lúc nãy, hiệu trưởng trường học sẽ đuổi học Tịch Nghênh Nguyệt, còn nữa, Vạn Giai Vi và Lương Di mấy đó đều kỷ luật...”
Khi Sở Minh Lan chuyện, nụ mặt cô bé hề tắt, đặc biệt vui vẻ!
Lâm An An khẽ khựng . Hả?
Giải quyết như ?
Sở Minh Chu quả là lợi hại!
... những nước bài của cô còn kịp dùng đến.
Sở Minh Chu gắp một miếng thức ăn bát cô, “Mau ăn cơm , ăn xong sẽ với em.”
Lâm An An vô thức gật đầu, lẩm bẩm: “Hóa lợi hại như , sớm chứ, em loay hoay , cứ để tay là mà?”
Tay Sở Minh Chu gắp thức ăn khựng , nhíu mày liếc cô một cái, “Ăn cơm!”
Lâm An An hừ hừ với một tiếng, cúi đầu ngoan ngoãn ăn cơm.
Tranh thủ giờ nghỉ trưa, Lâm An An kéo Sở Minh Chu để hỏi rõ tình hình.
Sở Minh Chu vẻ mặt sốt ruột của Lâm An An, kìm khẽ thành tiếng, “Sáng nay đến trường sớm, đầu tiên tìm giáo đạo chủ nhiệm, ông ban đầu còn xé nhỏ việc lớn, coi chuyện là xích mích nhỏ giữa học sinh, để Tịch Nghênh Nguyệt xin là xong chuyện.”
Hóa khi đến trường, Sở Minh Chu nắm rõ tình hình của đội ngũ giáo viên.
Giáo đạo chủ nhiệm và phó hiệu trưởng đều liên quan đến nhà họ Tịch, mối quan hệ nên dù sự việc rõ ràng rành mạch mắt, họ vẫn xử lý nhẹ nhàng.
Hơn nữa, bao nhiêu năm nay Sở Minh Chu gần như xuất hiện, họ liền cho rằng chuyện khó, một cô gái nhỏ như Lâm An An, khuyên nhủ tử tế là , dù Sở Minh Lan còn ở trường học nữa mà.
ngờ, cả buổi sáng mấy vị phụ đến, gây rối ngừng, cuối cùng ngay cả doanh trưởng Sở cũng tự đến...
“Rồi xách đó lên ném ?”
“Ừm, thái độ coi thường hành vi bắt nạt tuyệt đối thể dung thứ, điều chỉ liên quan đến môi trường học tập của Tiểu Lan, mà còn là vấn đề về phong khí giáo dục của nhà trường.”
“Sau đó đến tìm hiệu trưởng , hiệu trưởng trường tiểu học Thập Lý Pha họ Ông, là một bậc trưởng bối phẩm chất chính trực, thái độ xử lý của ông em cứ yên tâm.”
Lâm An An nghịch ngón tay , nhíu mày suy nghĩ gì đó.
Sở Minh Chu thấy vẻ mặt cô đáng yêu, giơ tay chọc chọc mặt cô, “Chuyện một khi truyền ngoài, ảnh hưởng lớn đến danh tiếng của trường, dù trường tiểu học Thập Lý Pha cũng coi như là trường con em khu quân sự của chúng , luôn nổi tiếng với môi trường và phong khí giáo dục , đuổi học Tịch Nghênh Nguyệt để chấn chỉnh kỷ cương học đường là điều tất yếu.”
Lâm An An khẽ gật đầu, “Xử lý như vẫn coi là thỏa đáng, nếu để em phát hiện , em nhất định sẽ khách khí!”
“Em giỏi ghê.” Sở Minh Chu Lâm An An, ánh mắt đầy ý , “Yên tâm , nhà trường chắc chắn sẽ tăng cường quản lý về mặt . Hơn nữa, chuyện , các học sinh khác cũng sẽ lấy đó gương, dám dễ dàng tái phạm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-thap-nien-70-den-tay-bac-nam-nhan-cung-ran-do-mat/chuong-196-den-tan-cua-xin-loi.html.]
Lâm An An khẽ cảm thán: “Ôi, thật ngờ giải quyết thuận lợi như , đây em còn chuẩn nhiều cách, thậm chí còn nghĩ đến việc lớn chuyện lên báo chí, để dư luận xã hội gây áp lực nữa chứ.”
Sở Minh Chu xoa mũi Lâm An An: “Em đúng là thể đợi một ngày! Anh giao cho , em cần bận tâm.”
“Thôi mà, đàn ông nhà em là giỏi nhất ~”
“Là của , bình thường bận, quan tâm Tiểu Lan đủ.”
“Không , giải quyết là , Tiểu Lan thể yên tâm học tập.”
Sau giờ nghỉ trưa, Sở Minh Chu mấy liền khỏi nhà.
Lâm An An bên thu dọn xong, đang định sang nhà dì La xem , thì cửa lớn gõ.
“Đến đây.”
Trước cửa hai phụ nữ, một trong đó Lâm An An từng gặp, là dì của Tịch Nghênh Nguyệt.
Còn bên cạnh cô , vài phần tương tự về nét mặt, nhưng vóc dáng đầy đặn hơn một chút, tuy mặt mang theo nụ , nhưng nụ đến đáy mắt, chắc hẳn là của Tịch Nghênh Nguyệt.
“Đồng chí Lâm, chào cô, là Hạ Vũ, của Tịch Nghênh Nguyệt, đây là em gái Hạ Tuyết, hai gặp .”
Lâm An An trong lòng rùng , nhưng mặt hề lộ vẻ gì, khẽ gật đầu, “Hai vị tìm chuyện gì ?”
Hạ Tuyết khẽ hừ lạnh một tiếng, giơ giơ đồ trong tay, “Chúng đến để xin cô, đồng chí Lâm mời chúng nhà ?”
Lúc hàng xóm nhiều, qua kẻ , ít nhiều gì ánh mắt cũng sẽ về phía .
“Xin thì cần , ngoài việc .”
Lâm An An nhường đường, ý từ chối rõ ràng.
Nụ mặt Hạ Vũ cứng , “Phải ! Đều tại Nguyệt Nguyệt nhà hiểu chuyện, bình thường gia đình chiều hư, đùa nặng nhẹ, chung là của chúng , dạy dỗ con bé .”
“Nói đùa?”
Lâm An An hiểu lắm, trường học quyết định đuổi học Tịch Nghênh Nguyệt , bây giờ các vị giả vờ đến tận cửa gì, cứ nhất thiết những lời khó như ?
Hạ Vũ thấy cô kiên nhẫn, giọng càng khách khí hơn, vội vàng đưa quà cho Lâm An An, và cũng rõ mục đích đến đây, “Đồng chí Lâm, ông nội của Nguyệt Nguyệt sức khỏe , tối qua tức đến ngã bệnh, bây giờ vẫn dậy ! Cô rộng lượng, giơ cao đánh khẽ, ký cho chúng một bản thư thông cảm .”
“Tối qua dạy dỗ Nguyệt Nguyệt một trận tử tế, con bé sẽ dám nữa , thật đó! Vạn nghìn sai đều là của chúng cha , Nguyệt Nguyệt dù còn nhỏ, nếu đuổi học trực tiếp, sẽ còn đường nào để ... Chỉ cần bên cô ký một bản thư thông cảm, chúng sẽ tự nguyện chuyển trường.”
Đạo đức ràng buộc?
Lâm An An món quà đưa đến mặt, hề đưa tay nhận, trong lòng cảm thấy khinh bỉ hành vi của hai con .
“Xin , ký .”
“Đồng chí Lâm, Nguyệt Nguyệt thực sự , cũng kiểm điểm sâu sắc! Con bé chỉ là chiều hư, tâm tính vẫn , chúng đảm bảo nhất định sẽ dạy dỗ con bé thật , cô cứ xem xét tình đứa trẻ còn nhỏ, hiểu chuyện, cho con bé một cơ hội .”
Mặt Hạ Vũ đầy vẻ sốt ruột, bộ quỳ xuống.
Hạ Tuyết thì kéo cô bên cạnh, la lối: “Đồng chí Lâm, cô đúng là quá tình , chị sắp quỳ xuống cầu xin cô , cô còn thế nào nữa? Con cây cỏ, ai mà ? Hơn nữa con cô cũng ...”
Hàng xóm xung quanh thấy bên ồn ào đều tụ tập , ít chuyện đang thì thầm to nhỏ.
Lâm An An tức đến bật , họ thích diễn, cô còn thèm xem nữa là!