Mỹ nhân thập niên 70 đến Tây Bắc, nam nhân cứng rắn "đỏ mặt" - Chương 214: Mọi người quan tâm là đúng rồi

Cập nhật lúc: 2025-08-30 03:44:04
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Sở Minh Chu và Đoàn trưởng Tịch , Lâm An An liền từ trong nhà bước , trong sân tụ tập nhiều như , dù cũng tiễn một đoạn.

mà............... cô sự nhiệt tình của hàng xóm dọa sợ , hiếm thấy, đầu tiên đấy!

“Vợ Minh Chu, cháu thật thà quá, tính tình cũng hiền lành quá, chính là thấy cháu dễ bắt nạt, những mới thể quá đáng đến ! Không, cô thể gọi là nữa .”

, thật sự nhờ đồng chí Lâm, nếu lũ trẻ nhà ở trường bắt nạt cũng chẳng ai !”

“Đồng chí Lâm chắc bọn g.i.ế.c dọa sợ lắm nhỉ? Nhà thím thuốc trấn hồn, đều là già trong nhà tự lên núi hái về, đặc biệt , con nhà thím giật đêm đều uống đấy, thím lấy cho cháu một ít.”

“Không ngờ, vợ Doanh trưởng Sở nhiệt tình đến , giác ngộ tư tưởng còn cao như thế, đúng là mà.”

Lâm An An mặt nở nụ đúng mực, cũng thấy phiền, đều gật đầu đáp , khách sáo tiễn .

Ai cũng xa bằng gần láng giềng, nếu vì chuyện quan hệ hòa thuận, cũng là chuyện .

“Tiểu Lan, Tiểu Vũ, hợp tác xã mua bán với chị dâu.” Đợi hết, Lâm An An liền định ngoài.

“Đến đây ạ~”

Trước khi khỏi cửa, cô lượng hạt dưa, bánh kẹo trong nhà, trong lòng tính toán lượng, ngày mai là tiết Thanh Minh , trái cây cúng kiếng gì đó chuẩn cho chu đáo.

Sở Minh Lan và Sở Minh Vũ vui vẻ chạy đến bên cạnh Lâm An An, ba cùng về phía hợp tác xã mua bán.

Trên đường , nhiều chào hỏi Lâm An An, trong viện, trong quân đội.

Cứ chuyện chuyện đều mấy câu, đoạn đường chỉ mất vài phút để bộ, mất đến hai mươi phút...

Sở Minh Vũ còn vô tư lự lẩm bẩm một câu: “Chị dâu, hôm nay hàng xóm thật , đây em từng thấy thế.”

Lâm An An xoa đầu bé: “ , bình thường tuy ai bận việc nấy, nhưng lúc quan trọng vẫn nhiệt tình.”

Bước hợp tác xã mua bán, bên trong còn náo nhiệt hơn bình thường, một đám tụ tập với , trông đặc biệt nổi bật.

Lại gần xem, đang radio!

Nội dung bên trong hóa là bài Lâm An An đăng báo.

Lâm An An nhướng mày, dừng lâu, cô len lỏi giữa các kệ hàng, cẩn thận lựa chọn trái cây và bánh kẹo, ngoài còn mua cho hai đứa nhỏ đồ hộp trái cây.

Đợi Lâm An An mua sắm xong một vòng xuống, đám vẫn còn tụ tập chuyện.

Giữa đám đông một ông lão trông đáng yêu nhất, râu tóc dựng ngược, mắt trợn trừng, đập bàn quầy rầm rầm: “Con bé tên Hạ Tuyết , đáng lẽ xử bắn! Đây chính là sâu mọt tư tưởng, giữ cũng là tai họa cho xã hội, tuổi còn nhỏ mà coi luật pháp gì...”

Ông lão nước bọt b.ắ.n tung tóe, những bên cạnh cũng liên tục phụ họa.

Thấy phản ứng đều lớn như , Lâm An An mới yên tâm.

Điều cũng mở một cánh cửa thế giới mới cho Lâm An An, trong thời đại thông tin bế tắc , hễ động tĩnh gì, mức độ quan tâm của sẽ càng cao. Vậy thì .

Sau thể nhận thêm các bài báo tin tức ? Cũng là một dự án kiếm tiền đấy chứ.

Phải tranh thủ tìm biên tập viên Lưu chuyện, kiếm thêm chút tiền sinh hoạt.

Ba thong thả về nhà, đến cửa, liền thấy Lâm Tử Hoài và Đỗ Quyên đang cửa.

“Chị!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-thap-nien-70-den-tay-bac-nam-nhan-cung-ran-do-mat/chuong-214-moi-nguoi-quan-tam-la-dung-roi.html.]

Thấy là Lâm An An về, Lâm Tử Hoài ba bước chập hai vội vàng tiến lên, nhận lấy đồ tay cô, đánh giá cô một lượt: “Chị, chị chứ? Có thương ở ? Xảy chuyện lớn như , chị cho em ?”

Đỗ Quyên cũng ánh mắt nóng bỏng Lâm An An: “Chị An An, chị chứ?”

Lâm An An lắc đầu: “Chị , hôm nay đoàn văn công của hai em bận ?”

Mở cửa cho hai nhà.Thấy Lâm Tử Hoài đến, Sở Minh Lan và Sở Minh Vũ đều vui, vây quanh líu lo.

Lâm Tử Hoài đặt đồ xuống, xoa đầu nhỏ của Sở Minh Vũ: “Bận chứ, chẳng bên chị xảy chuyện, nên em xin nghỉ để chạy đến đây.”

“Chị, chị mau kể chi tiết cho em , rốt cuộc là chuyện gì? Bọn họ bắt nạt Tiểu Lan thế nào? Lại bắt nạt chị ? Em nhất định liều mạng với bọn họ mới !”

“Được , cho cái vẻ giỏi giang, còn liều mạng nữa chứ.”

Lâm An An tiên cho hai đứa nhỏ chỗ khác: “Tiểu Lan nấu cơm , Tiểu Vũ con giúp chị con một tay, lát nữa sẽ bảo Tử Hoài đến giúp các con.”

“Vâng, chị dâu.”

Đợi ngoài, Lâm An An mới kéo Lâm Tử Hoài xuống: “Đỗ Quyên em cũng .”

Rót cho hai , lúc mới kể tỉ mỉ chuyện từ đầu đến cuối, từ việc Tịch Nghênh Nguyệt bắt nạt ở trường học, cho đến đủ hành vi thuê của Hạ Tuyết, khiến Lâm Tử Hoài nắm chặt tay, mặt đầy giận dữ.

“Quá đáng thật! Sao thể liên quan đến nhà họ Tịch chứ, sáng mắt đều bọn họ là một lũ, dựa chút thế lực trong nhà mà gì thì , từ nhỏ đến lớn chẳng ai là thứ cả!” Lâm Tử Hoài tức giận .

Đỗ Quyên bên cạnh cũng phụ họa: “ , chị An An, thời gian chị chắc chắn chịu nhiều ấm ức, may mà Doanh trưởng Sở ở đó, nếu thì .”

Lâm An An vỗ Lâm Tử Hoài một cái: “Cái miệng của còn chẳng giữ kẽ hơn cả chị nữa, vài chuyện chúng trong lòng hiểu rõ là , rể trong lòng tính toán, sẽ giải quyết thỏa thôi.”

“Hiện giờ nhà họ Tịch cũng đang điều tra, tin rằng bọn họ sẽ thoát . Hơn nữa, chuyện , đông đảo quần chúng cũng sẽ bắt đầu coi trọng vấn nạn bắt nạt học đường, đây là chuyện .”

Đạo lý ai cũng hiểu, nhưng Lâm Tử Hoài vẫn còn ấm ức: “Chị, em sợ...............” Vừa đỏ hoe mắt: “Đó là kẻ g.i.ế.c mà, cái hình bé nhỏ của chị, chị dám chống kẻ g.i.ế.c ............... Bố , chắc sẽ đánh c.h.ế.t em mất...............”

Lâm An An chọc : “Ôi chao, chị , chị em lanh lợi lắm, thấy chút dấu hiệu là chị chạy ngay! Kẻ ngốc c.h.ế.t vì tò mò quá mức, chị mới như .”

Lâm Tử Hoài Lâm An An, vẫn còn chút yên tâm: “Chị, chị thể mạo hiểm như nữa , chuyện gì nhất định với em đầu tiên, em thể bảo vệ chị mà.”

“Được , chị .”

Đỗ Quyên một lúc, chuyện cũng hiểu rõ, liền dậy, giúp Sở Minh Lan một tay, để gian riêng cho chị em nhà họ Lâm.

Lâm An An thế nào cũng khuyên , đúng là một cô gái vô cùng khách sáo.

“Tử Hoài, em với Đỗ Quyên............... đang yêu đương ?”

Lâm Tử Hoài giây còn tức giận và lo lắng, giây liền mặt đỏ bừng, bực tức : “Chị bậy bạ gì đấy! Em với Đỗ Quyên chỉ là bạn thôi mà.”

“Ồ, bạn thì bạn thôi, em đỏ mặt gì?”

“Chị!”

“Em đừng chứ, cô gái xinh đấy, còn trắng hơn cả cái mặt trắng bóc của em, lông mày rậm mắt to, thật tinh thần.”

Lâm Tử Hoài : “...”

Lâm Tử Hoài im lặng một lúc, vội vàng chuyển chủ đề: “Anh rể tiếp theo định gì?”

“Anh hiện đang đó, kết cục sớm định, chỉ là vấn đề nặng nhẹ của phán quyết thôi. , ngày mai là tiết Thanh Minh, chị sẽ cùng rể em đến nghĩa trang liệt sĩ, nếu ngày mai em bận, nhớ gọi điện cho bố nhé.”

“Em .”

Loading...