Thẩm Vinh Tổ tức giận đến mức vỗ bàn mắng mỏ: "Đi , thật sự nuôi một tổ tông mà!"
Khi Nhan Quế Phân, Thẩm Mỹ Nguyệt , ông giường đất giận dữ đến mức thở hổn hển.
Thẩm Kiến Huy thậm chí thèm lên khuyên giải gì.
Trong lòng cũng đang buồn phiền.
Không vì Thẩm Nhan Hoan, Nhan Quế Phân gì đó, mà là bên phía Quách Đại Vi.
Anh : "Ba, bây giờ chuyện thành thế , phía chủ nhiệm Quách ? Nếu ông chuyện gì, đừng là chuyện xây dựng thành , chúng còn thể xuống xưởng sản xuất ư?"
Gia đình riêng của và cả gia đình ba vợ đều phụ thuộc xưởng sản xuất để sinh sống.
Nghĩ đến điều , cho dù những năm qua kế Nhan Quế Phân gì sai với , trong lòng thẩm kiến Huy vẫn sẽ oán trách bà .
Nói đến đây Thẩm Vinh Tổ càng tức giận.
Ông hiểu Nhan Quế Phân một việc như .
Không đến chuyện bà lừa ông mang đứa bé về nuôi, nhưng khi Nhan Đông Hà và Triệu Lan Trân ở phía , bà vẫn đối xử thô lỗ với Nhan Hoan, khiến Thẩm Mỹ Nguyệt quen thói thành như thế, đúng là não bà úng nước ! Bà còn liên tục với bà rằng Nhan Hoan là một lanh lợi, hiếu thảo và ngoan ngoãn.
Cho dù chuyện lúc xảy , khi Nhan Hoan về quê nông trường, cô vẫn đề phòng chút nào? Lại vẫn lừa ông ?
Sau đó vẫn để cho Quách Đại Vi theo đến?
Nếu cô với ông sớm hơn, chuyện đến tình trạng thể cứu vãn như bây giờ.
Nghĩ đến những điều , Thẩm Vinh Tổ ói máu.
Ông vốn cho rằng Nhan Đông Hà sẽ chuyển đến một trường đại học giáo sư, nếu Quách Đại Vi thể trở về thành phố, ông sẽ xem liệu ông thể theo con đường của Nhan Đông Hà , cho dù thể lấy danh ngạch đề cử lên đại học thì đại học tạp vụ cũng .
Bây giờ thật sự là một mớ hỗn độn!
Thẩm Kiến Huy siết chặt hai tay, nghiến răng nghiến lợi : "Nếu , rời cũng , bên phía Quách Đại Vi, chúng qua ư? Quả thật, chúng đều lừa gạt, đem hết trách nhiệm đổ cho , nhà chúng ly tán vì chuyện , phía chủ nhiệm Quách cũng thể trách chúng thêm nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-101.html.]
Vẻ mặt Thẩm Vinh Tổ đanh , ông : "Chuyện ..."
Cho dù ông oán hận Nhan Quế Phân, nữa nổi giận trong thời gian ngắn, nhưng ông bao giờ nghĩ đến việc ở bên .
Nói thế nào thì hai cùng trải qua hơn phân nửa cuộc đời.
Như Thẩm Mỹ Nguyệt , Nhan Quế Phân quả thực bỏ nhiều cho gia đình ...
"Ba."
Vân Mộng Hạ Vũ
Thẩm Kiến Huy liếc ba của , : "Nếu ba , hãy bàn bạc với con, tiên giải quyết phía chủ nhiệm Quách, đợi thêm một thời gian, chuyện yên đón bà về. Trước tiên để bà ở nhà họ Nhan một thời gian ngắn, cũng dịu quan hệ với nhà họ Nhan một chút, lẽ nhà họ Nhan còn ích với chúng ..."
Thẩm Vinh Tổ bên đang lên kế hoạch gì tiếp theo, còn bên , hai con Thẩm Mỹ Nguyệt, Nhan Quế Phân cũng đang thảo luận.
Thẩm Mỹ Nguyệt kéo Nhan Quế Phân ngoài, Nhan Quế Phân lóc: "Chuyện thế nào mới ? Mỹ Nguyệt, họ thể đối xử với như ? Mẹ tất cả là vì ai..."
"Nói những điều cũng vô ích thôi, ."
Thẩm Mỹ Nguyệt nghiến răng, điều tương tự như Thẩm Kiến Huy, cô : "Mẹ, chúng thể về nhà họ Thẩm."
Nhan Quế Phân sợ hãi kêu lên một tiếng, nước mắt thoắt cái ngừng , hoảng sợ quanh, : "Con, con bậy bạ gì đó?"
Không chuyện với Thẩm Vinh Tổ, họ sẽ ở và sống như thế nào?
Đưa theo con gái sống nương tựa lẫn ?
Thẩm Mỹ Nguyệt cũng suy nghĩ tường tận.
Cô cắn răng : "Mẹ, nhà họ Thẩm đều dựa xưởng sản xuất mà sống, nếu xảy chuyện như , Quách Đại Vi liệu thể bỏ qua cho nhà họ Thẩm? Cho dù bây giờ nhà họ Thẩm tha , Thẩm Kiến Lập cũng đừng nghĩ đến việc trở về thành phố, nhà họ Thẩm và nhà đẻ của chị dâu trong lòng sợ hãi, chắc chắn sẽ đổ hết trách nhiệm lên và con, chúng ở nhà họ Thẩm thể sống ? Phục vụ già trẻ nhà họ, còn cho chị dâu em bé, để bọn họ trâu ngựa, cho họ thấy sắc mặt, họ mắng nhiếc, trách cứ. Mẹ, chúng về?"
Nhan Quế Phân suy nghĩ, đúng , bà và con gái nhất định thể chống đỡ nổi ở nhà họ Thẩm.
", nếu chúng về nhà họ Thẩm, chúng thể ?"
"Đi tìm ."