Cho dù cô vô tư tới cỡ nào thì vành mắt cũng khỏi đỏ lên, vì Thẩm Nhan Hoan . ... Cô cũng nhớ là mấy năm , nhà họ Thẩm cũng thường nhận mấy thứ , chỉ là Thẩm Nhan Hoan ăn nữa mà thôi.
Nhan Vệ An cô em họ hiện xinh như tiên, mấy thứ mà mang cảm thấy chút , ngượng ngùng : "Khi em còn nhỏ thích ăn mấy thứ , haiz, hiện tại cũng em thích cái gì, đợi khi em đến Thành phố Tây Châu dẫn em mua ."
Mấy thứ là do vơ vét hồi lúc sáng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Hoan lắc đầu, duỗi tay lấy một miếng cá khô bỏ miệng, nhai vài cái : "Ừm, nhiêu đây là lắm , em vẫn thích. Mấy năm các cũng gửi đến nhà họ Thẩm ? Cũng là do cả chuẩn đúng ? Đáng tiếc là em ăn , do Thẩm Mỹ Nguyệt và Thẩm Mỹ Châu ăn hết , cho dù lấy để nấu cơm chăng nữa thì cũng đến lượt em ăn."
Chỉ một câu thôi khiến Triệu Lan Trân rơi nước mắt, Nhan Đông Hà thì hổ cúi đầu.
Còn Nhan Vệ An thì lập tức nắm chặt nắm tay, mặt đen như cái đích nồi.
Bởi vì vẫn còn nhớ rõ, những năm đầu khi em họ , và Hồng An đều buồn, con nít cũng cách để biểu đạt, nên cũng chỉ thể nhân những lúc nhàn hạ, cố gắng lên núi xuống biển tích góp những món đồ ăn vặt mà em họ thích gửi qua cho cô, chỉ là những món đồ gửi đều nhận hồi âm, qua mấy năm, họ mới nhận rõ hiện thực rằng, họ rời khỏi nông trường, nhưng lúc em họ là lúc cô còn nhỏ, sẽ nhanh chóng quên họ mà thôi.
Nhan Hoan chớp chớp mắt, : "Không , những việc đó đều là việc nhỏ, chỉ là chợt nhớ đến mà thôi."
Triệu Lan Trân nhắc việc để Nhan Hoan trở con gái nhà họ Nhan nữa.
Mặc dù lúc Quy Hồng Anh với bà thì vẫn luôn an ủi bà, rằng trong lòng Nhan Hoan khúc mắc gì, chỉ là họ Nhan Hoan của hiện tại thông minh nhạy bén độc lập, loại việc theo cảm tính, nên chắc là cô chỉ cảm thấy cần thiết, cũng quen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-108.html.]
lúc đó trong lòng Triệu Lan Trân vẫn khá khó chịu, cảm thấy là do tổn thương cô nên cô mới , điều bây giờ Nhan Hoan, thấy cô với họ, với con trai về những chuyện lúc nhỏ, thì đúng thật là cô hề trách họ, cũng đúng thật là cần thêm một đôi "ba " như họ.
Tuy rằng vẫn buồn nhưng cũng chấp nhận chuyện .
Chỉ là Nhan Hoan sửa miệng, gọi họ là " mợ" nữa, mà đổi thành "dì dượng", Triệu Lan Trân thấy cô bỗng gọi "Dì cả" mà suýt nữa rơi lệ.
Lúc tách , Triệu Lan Trân lấy một chồng tiền phiếu thịt phiếu gạo, đủ các loại phiếu đưa cho Nhan Hoan, Nhan Hoan đều từ chối, chỉ nhận lấy những món đồ ăn vặt mà Nhan Vệ An đưa cho.
Triệu Lan Trân cũng gì , đành thu , nghĩ chút nữa về gửi vài thứ cho cô.
Trước đó, Nhan Vệ An vẫn luôn sống ở nông trường, hơn nửa năm mới rời với ba , cho nên bạn bè của là trải khắp cái nông trường.
Khó khăn lắm mới về chuyến , nên đương nhiên sẽ thăm bọn họ, đó... đó đủ các chuyện liên quan tới em họ .
Nhan Vệ An và em của là Nhan Hồng An đều tính cách khác với tính lạnh nóng của ba họ, xong những lời họ cũng cảm thán rằng em họ "dũng mãnh như thần" mà còn ngược , xong thì m.á.u nóng xông thẳng lên đầu luôn, họ chạy thẳng đến nhà họ Tiền, kêu Tiền Chí đập một trận tơi bời, đó nghênh ngang về.
Mẹ của Tiền Chí là Quy Hồng Mai thấy con trai đánh cho mặt mũi bầm dập thì tức giận đến phát run, bà kéo Tiền Chí định lí với Triệu Lan Trân, Tiền Chí cảm thấy xui tận mạng nên kiếm thêm chuyện nữa, nhất quyết , cuối cùng thì Quy Hồng Mai cũng hết cách, đành tự nổi giận đùng đùng, chạy qua nhà chị để tìm Triệu Lan Trân đang ở đó mà lí, Nhan Vệ An đánh con trai .
Cục tức trong lòng Triệu Lan Trân còn xả hết, mà Quy Hồng Mai còn dám tìm tới cửa, cho nên bà tức giận : "Có đánh ? Sao ai gì về việc Vệ An đụng đến con nhà mấy ?"
"Cơ mà, chuyến về thì trong khắp nông trường là Tiền Chí nhà chị cáo mượn oai hùm, ỷ Tràng Trường và chủ quản Dương mà ép Nhan Hoan nhà chúng gả cho Tiền Chí nhà các kìa! Chị Tiền Chí nhà chị là cái loại gì ? Suốt ngày ve vãn nữ thanh niên trí thức, bữa nay chọc ghẹo đứa , ngày mai ép buộc dụ dỗ đứa , mà còn hổ bắt ép Nhan Hoan nhà chúng ? Coi là thổ hoàng đế gì?"