Mẫn Tố Hoa hít một thật sâu, : "Con đúng, thật thiếu sáng suốt."
Hàn Duyên An sai.
Ngày hôm , ông bà cụ nhà họ Kiều dẫn theo Kiều Chấn Hưng băng bó giống như xác ướp, còn Phùng Tú Thanh đến nhà Mẫn Tố Hoa.
Đầu tiên là Phùng Tú Thanh bước tới xảo quyệt cay nghiệt Nhan Hoan: "Đó là một con bé cực kỳ kiêu ngạo, cứng đầu, cha nuôi của nó gì cũng chăm sóc nó hơn hai mươi năm nay, nó đem đánh là đánh... với tính cách , cha nuôi bạc đãi nó thì ai tin? Em dâu, nếu con nhóc cửa nhà họ Kiều, em cùng chú hai ở đây những ngày bình yên?"
Bà Kiều cũng cau mày : " mà con yên tâm Tố Hoa, tuy rằng năm đó Chấn Dự hồ ly tinh họ Triệu mờ mắt, nhưng rốt cuộc hai mươi năm qua , đàn ông tình cảm sâu sắc đến mấy cũng vượt qua thử thách của thời gian. Hơn nữa con dâu nhà họ Kiều chúng , vợ của Chấn Dự, chúng chỉ nhận con, cái con bé ngang ngược kiêu ngạo cứng đầu xảo quyệt như , nhà họ Kiều chúng cũng tuyệt đối để nó bước cửa nhà họ Kiều. Cho nên chỉ cần con một lòng theo chúng , chắc chắn thể ngăn cản Chấn Dự đưa nó về nhà..."
Mẫn Tố Hoa chậm rãi rót nước , đột nhiên "Phụt" một tiếng.
Bà về phía bà cụ Kiều, chậm rãi : "Mẹ, chỉ sợ nhầm, bây giờ các nhận con bé , là cô gái ưu tú như , phía chính phủ trực tiếp tuyên bố phê bình lệnh ép buộc con bé tạm thôi học của lãnh đạo trường Đại học Tây Châu, chỉ vì để con bé nguôi giận... Bây giờ các nhận nhận con bé, mà căn bản là nhận các mới đúng? Huống chi các còn ép c.h.ế.t nó, mối thù g.i.ế.c đội trời chung, các đang nghĩ cái gì ?"
Mọi nhà họ Kiều: "..."
Bọn họ Mẫn Tố Hoa như thấy quỷ.
Từng năm, bọn họ khi nào thấy dáng vẻ của Mẫn Tố Hoa.
Bà mới cái gì ?
Người nhà họ Kiều mặt trắng bệch vì tức giận.
"Cô điên ?!"
Bà cụ Kiều giận dữ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-261.html.]
"Đinh" một tiếng, Mẫn Tố Hoa đậy nắp chén , ngẩng đầu lạnh lùng bà cụ Kiều, lạnh : "Bị điên ? cho các , nhẫn nhịn các lâu! Trước đây còn tính, cái loại Kiều Chân nhà các thấy khác xinh , tài giỏi hơn cô , lập tức ở lưng tung tin đồn nhảm vu khống hãm hại, nhà trường thông báo phê bình, ép buộc thôi học, mà hổ còn lấy chuyện đó ép buộc cưới cô cho Duyên An nhà chúng , cái thứ gì ! Còn chạy tới một lòng với chúng , ai một lòng với các ..."
Bà Kiều tức giận nhấc gậy lên định đánh bà, Hàn Duyên An đột nhiên xuất hiện ở cầu thang, một tay kéo Mẫn Tố Hoa .
Bà Kiều tức giận thở hổn hển, chỉ Mẫn Tố Hoa và Hàn Duyên An mắng: "Đồ tồi, đồ hư hỏng, thấy Chấn Dự rời bỏ chúng thì lập tức trở mặt, mà các lừa mười mấy năm, các sợ sét đánh!"
"Chúng sợ sét đánh ? Chúng sợ cái gì?"
Mẫn Tố Hoa "Ha" một tiếng, : "Chúng chuyện gì , sợ sét đánh, chỉ những chuyện trái với lương tâm mới sợ sét đánh!"
Nhà họ Kiều tức giận thiếu chút nữa ngất xỉu.
mà Hàn Duyên An cao lớn bên cạnh Mẫn Tố Hoa, bọn họ dám gì bà.
Người nhà họ Kiều bụng đầy tính kế tới, đó tức giận chật vật rời .
Chờ bọn họ , Mẫn Tố Hoa xuống bàn, cảm thấy khát nước, thoáng qua bàn, thể tưởng tượng đến mới chửi nước bọt bay tứ tung với nhà họ Kiều xong, nên ham uống nữa.
Hàn Duyên An yên lặng mang bàn , rót cho bà một chén , : "Mẹ, vẫn giống như , vẫn như lúc mới thấy bộ dạng của ."
Lúc là lúc ba chết.
Mẹ mang theo về nhà ông bà, bác trai bác gái gây khó dễ khắp nơi, khi đó cũng giống như , cả dựng đầy gai nhọn, ai tới cũng đ.â.m hết.
Mẫn Tố Hoa uống một ngụm con trai rót cho, uống một ngụm, nở nụ một cái, đó thẫn thờ : " , nhiều năm như ... Đột nhiên cảm thấy, như thấy thoải mái."
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà gả cho Kiều Chấn Dự.
Ngay từ đầu Kiều Chấn Dự rõ ràng, chỉ là hôn nhân danh nghĩa, sẽ tôn trọng bà , chăm sóc cho bà và Duyên An, nhưng thể biến thành hôn nhân thật sự.