Phùng Tú Thanh tới nhà trưởng xưởng mới la lối lóc, trưởng xưởng mới âm dương quái khí, : "Chủ nhiệm Phùng, , đồng chí Phùng, với chức vụ hiện tại của nhà các thể phân đến nhà ba phòng của công nhân xem như tồi , bà nhà những trong xưởng xem, ít nhiều một nhà mười mấy cũng dồn ở nhà hai ba phòng ... Ôi, nhà họ Triệu ở trong căn biệt thự rộng lớn, một nhà mấy sợ cũng mười mấy gian phòng, ở cũng vài , nhưng khi gặp nạn, đại tiểu thư nhà họ Triệu còn đang mang thai, nhân lúc đàn ông trong nhà vắng thì đuổi tới ở cái nhà tranh rách nát ở xó xỉnh nào , đẻ xong hại chết... Làm , chấp nhận hiện thực là ."
Phùng Tú Thanh ban đầu là chủ nhiệm văn phòng xưởng dệt.
trưởng xưởng Kiều xảy vấn đề lớn như , vốn dĩ bà lên chủ nhiệm văn phòng cũng bằng thực lực của nên hiển nhiên cũng thể yên, lập tức nhiều văn bản báo cáo gửi đến văn phòng điều tra, báo cáo Phùng Tú Thanh liên quan tới vụ kết án oan mười năm , hại các đồng chí cũ trong xưởng.
Trong xưởng ngay lập tức cắt chức bà .
Trưởng xưởng mới tức giận thẳng thừng một phen khiến Phùng Tú Thanh phát run.
Không còn cách nào khác, bà chỉ thể chạy tới viện dưỡng lão tìm ông cụ Kiều và bà cụ Kiều lóc.
Bà đầu tiên, ngày ngày Kiều Chân cũng ở chỗ ông bà cụ , cứ như bệnh tình của ông bà cụ bao giờ mới lên ?
Bà cụ cũng thiếu chút nữa đột quỵ.
Vẫn là bác sĩ mắng bọn họ.
Kiều Vệ Quốc tỉnh táo hơn một chút mới ngăn cản và em gái , : "Hãy để ông bà nội tĩnh dưỡng thật , nhà chúng chỉ thể chờ ông bà nội khỏi bệnh mới thể giúp chúng , nếu lỡ ông bà nội xảy chuyện gì..."
Nhà bọn họ mới là xong .
Phùng Tú Thanh lúc mới tỉnh táo , cũng theo dạy bảo Kiều Chân, cho phép cô , : "Chuyện gì cũng do mày gây , nếu mày và Nhan Hoan gây chuyện lớn như , ba mày sẽ xảy chuyện ? Trong nhà sẽ xảy chuyện ? Tao cho mày , mày cho tao nghỉ ngơi chút , hầu hạ ông bà nội mày cho , cho bọn họ an dưỡng thì mày mới hy vọng. Nếu qua năm nay mày thể trở về đại học Tây Châu để học, thì tham gia thi đại học một nữa, thi ở Bắc Kinh , như mày còn chút hy vọng."
Trong nhà thành như , chuyển trường chắc chắn là , cũng đình chỉ học, chỉ thể chờ hết năm học .
Kiều Chân nhấp môi.
Mấy ngày đều sưng mắt, cũng khá hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-279.html.]
Cô cũng đúng.
Trong nhà xong , thứ duy nhất thể đổi tình cảnh của cô chính là đại học.
Đại học Tây Châu thì cô chắc chắn mặt mũi để lên, chỉ thể tham gia thi đại học một nữa... Cô cũng sống trong căn nhà một đống chen chúc , nuôi dưỡng nuông chiều từ nhỏ cô chịu nơi ? Cho nên cô lập tức hạ quyết tâm, chờ ông bà nội khỏi bệnh, lập tức theo bọn họ về Bắc Kinh, tham gia thi đại học ở Bắc Kinh.
Bởi sức hầu hạ ông bà nội.
Trước khi rời khỏi Tây Châu, Kiều Chấn Dự đến viện dưỡng lão.
Từ xa thấy ông cụ Kiều ở phía cửa , bà cụ Kiều ở giường, Kiều Chân cẩn thận đút cho bà ăn cái gì đó. ... Không tiếng động, hình ảnh thoạt chút hương vị ngày tháng êm đềm.
Kiều Chấn Dự châm chọc nhếch khóe miệng.
Ông đó một lúc lâu, mặt biểu cảm mà một lát xoay định rời .
Bà cụ Kiều tinh mắt, ngay lúc ông xoay thì phát hiện , sắc nhọn mà hét lên một tiếng.
Kiều Chấn Dự , xoay sải bước phòng bệnh.
Bà cụ Kiều đôi mắt âm trầm oán trách mà chằm chằm ông .
Ông cụ Kiều xoay , ánh mắt ông cũng thua kém chút nào.
"Mày hài lòng ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà cụ Kiều sắc nhọn : "Tao và bố mày bệnh giường, trai mày ở trong tù chịu khổ chịu tội, cả nhà mày vì mày mà nhà tan cửa nát, danh dự nhà họ Kiều mấy chục năm nay cũng mày phá hủy, như mày hài lòng ?"
Kiều Chấn Dự hé miệng, : " hài lòng, gì thể hài lòng? Từ hai mươi mấy năm cửa nát nhà tan, phía tính toán hãm hại, vợ mang thai hành hạ đủ kiểu, buộc bỏ , con gái thất lạc hai mươi mấy năm xét nét, khe khắt hành hạ, gì để thể hài lòng?"