Ban đầu Triệu Lan Trân còn quanh trong phòng, đến từng căn phòng từng ở một cái, nhưng Nhan Hoan theo, bà lựa chọn lập tức tới căn phòng chứa đồ .
Chỉ là lúc Nhan Hồng An theo ý của bà mở cái hầm , khi thấy bên trong trống trơn cái gì cũng , mắt bà liền tối , chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Bà bình tĩnh một hồi lâu, chỉ cho là thấy ảo giác, lập tức đẩy hai con trai , vọt , nhưng mà cho dù bà cào bức tường thế nào, bên trong vẫn là trống , vẫn gì.
Bà ở bên ngoài phòng nửa tiếng.
Nửa tiếng , mới phóng lên đại sảnh lầu.
Bà về phía Nhan Hoan, : "Đồ trong kho chứa, là cháu lấy ?"
Bà thể xác nhận.
Dù qua mấy chục năm .
Nơi hơn mười hộ gia đình từng sống, khó tránh khác cầm .
Mà Nhan Hoan cũng chỉ mới lấy chìa khóa của căn nhà .
khó .
Căn hầm ẩn nấp , chỉ mấy em bọn họ .
Bà đến căn nhà núi của Lan Huyên, còn tiếp xúc với từng tiếp xúc với Lan Huyên như cô Diêu, khó Lan Huyên để di vật gì cho bà , bên chỉ chỉ thị liên quan.
Đồ thì còn.
Bà gặp kích thích quá lớn, trong lòng hoảng loạn, vọt xuống , Nhan Hoan, nghi ngờ trong lòng cuối cùng vẫn tuôn khỏi miệng.
"Ừm, đúng ..."
Vẻ mặt Nhan Hoan lạnh nhạt, giống như đang thời tiết hôm nay thật sự cũng tệ lắm, nhiệt độ gì, : "Mợ cả, mợ với cháu đến đến nhà chính nhiều , qua một cái, đến xem nhà chính, mà thật là vì mấy thứ ?"
Vẻ mặt Nhan Hồng An và Nhan Vệ An hết sức phức tạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-404.html.]
Triệu Lan Trân biểu cảm của Nhan Hoan, tức đến mức miệng đều run run.
Bà thật sự nghĩ tới, thật sự nghĩ tới.
Đứa nhỏ năm đó, trưởng thành như , trưởng thành như là một ác ma.
Quả nhiên là chảy dòng m.á.u nhà họ Kiều!
Bà : "Mấy thứ ? Nhan Hoan, trả mấy thứ cho mợ, mấy thứ của cháu, đó là đồ của nhà họ Triệu, là đồ của nhà họ Triệu chúng , là tài sản ba mợ để , cháu lấy bất động sản của Lan Huyên , thậm chí tất cả bất động sản khác nữa, mợ cũng giao cho cháu xử lý, cho dù thể mua bán, khi cháu lấy cho thuê, cũng là tài sản lớn nhưng mấy thứ của cháu, mấy thứ ..."
Bà tới đây nước mắt chảy xuống, : "Mấy thứ là đồ của nhà họ Triệu chúng , mỗi một bức tranh, mỗi một bộ đồ sứ, đều kí ức của nhà họ Triệu chúng , còn mấy hộp đồ , thật , cũng đáng bao nhiêu tiền, nhưng cũng là kí ức quý giá nhất của mợ, của bác hai hai cháu, của Lan Huyên cháu, cháu , mợ thể cho cháu..."
Bà xong ngẩng ngẩng đầu lên.
Thậm chí bà cảm thấy cô gái mặt giống như ác ma, là con gái của em gái bà , nhưng rõ ràng trong mang dòng m.á.u nhà họ Kiều, cũng xứng di vật của Lan Huyên!
Em gái của bà , em gái của bà , thể sinh một như !
Gần đây trong đầu bà thậm chí còn ngừng hiện lên một ý nghĩ niệm, lúc nên để cô sinh , nên để cô sinh !
Đó là một ý nghĩ điên cuồng, nhưng gần đây luôn luôn bung .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cái đối với Nhan Hoan kiêu ngạo tự cho là đúng chỉ buồn , ý nghĩ điên cuồng xông tới.
Nhan Hoan cũng suy nghĩ của bà .
Cô chỉ nhún vai, : "Đồ của nhà họ Triệu, thật cũng là của ông ngoại và bác cả..."
Cô lấy từ lưng một hộp gỗ, đẩy đẩy tới phía , : "Hộp gỗ , là của mợ, liền đưa cho mợ. Chỉ là những thứ của ông ngoại với bác cả..."
Trên mặt cô lộ một nụ châm chọc: "Những thứ của ông ngoại bác cả, còn cả hộp gỗ của nhị bác hai, mợ tư cách gì luôn mồm bảo cháu trả cho mợ? Đồ của nhà họ Triệu? Đồ của nhà họ Triệu mợ cũng cầm nuôi nhà họ Nhan , mợ là con gái nhà họ Triệu nuôi hung thủ ép c.h.ế.t bác hai đấy, mợ còn ép c.h.ế.t con gái nhà họ Triệu, nếu cháu, bọn cháu nhúng tay , mợ cũng những đó hại c.h.ế.t , a... , Không đúng, hại thành thực vật ở giường, ngày ngày bọn họ tiêu xài tài sản của nhà họ Triệu, ông ngoại cùng và bác cả trở về, thấy liệu cao hứng , tài sản của bọn họ rơi tay mợ cứ như là của mợ, tư cách gì ngửa đầu với cháu, đó là đồ của nhà họ Triệu của mợ, bảo cháu trả cho mợ ?"
"Em họ!"