Có một họp với nhà thiết kế bên sở sự vụ, một nữ thiết kế còn cố ý tìm Triệu Thành Tích chuyện, bộ đồ cô là của vợ .
Nữ thiết kế : "Tay nghề của vợ quả tồi, bộ đồ thích."
Triệu Thành Tích thoáng qua bộ váy cô , khẽ : "Tay nghề của cô quả thật tồi, chỉ là cô ít tự cắt may, quần áo bên trong cửa hàng bên trong của cô , đều là các sư phó trướng cô đấy."
Nói xong xoay rời , còn cố ý tìm vị trí cách xa cô một chút. ... Bởi vì ngửi thấy cô mùi nước hoa, nếu trở về vợ , việc phiền toái , là lười rước lấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nữ thiết kế cảm thấy rõ ràng là lạnh nhạt: ...
Trong thời gian Nhan Hoan tìm cho hai đứa nhỏ một nhà trẻ tư nhân, ban ngày Nguyễn Lan Lan rảnh rỗi, Nhan Hoan liền sắp xếp cho cô đến cửa hàng thu ngân quầy.
Triệu Nhất Tuyên việc gì lúc cũng thích tới cửa hàng... Không thể , mặc kệ Nhan Hoan thèm phản ứng thế nào, nhưng thấy vui vẻ với ít , chỉ cần ở đây, việc buôn bán của cửa hàng đều hơn mấy , mấy thường xuyên lắc lư ở cổng cửa hàng, thấy ở đó mới cửa, ở đây, liền đổi thành lúc khác đến lắc lư một chút...
Nhan Hoan cảm thấy thể tưởng tượng nổi.
Cho dù cô là một thích sắc , nhưng là quả thực thích bộ dạng của Triệu Nhất Tuyên.
Vào một buổi sáng cô thấy Nguyễn Lan Lan vui mừng pha cà phê cho Triệu Nhất Tuyên... Loại cà phê , trong nhà cũng chỉ Triệu Nhất Tuyên uống.
Cô quả thực chút lo lắng Nguyễn Lan Lan rơi đó, dù Nguyễn Lan Lan là chính cô đưa ngoài, cô cảm thấy trách nhiệm với cô , liền uyển chuyển : "Lan Lan, họ của chị , em xem chạy chạy khắp nơi, bạn gái thì quen ít, nhưng ai thể khiến cho hồi tâm, đều là chơi bời một lúc chia tay, thể thật sự đối tượng ."
Nguyễn Lan Lan sững sờ, lập tức đỏ mặt lên, sẵng giọng: "Chị Nhan, chị nghĩ , ai hẹn hò với chứ, cái là... Cái tại trông trai, thấy tâm trạng cũng lên ."
Nhan Hoan: ...
Lời quen thuộc?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-498.html.]
cái trọng điểm.
Nhìn thấy tâm trạng liền lên, là giai đoạn đầu tiên khi tình yêu đến ?
Nhớ năm đó, cô cũng Triệu Thành Tích, cảm thấy dáng vẻ của hợp tâm ý cô, dáng hợp tâm ý cô, cô mới ý đấy, khụ khụ...
Sau khi Nguyễn Lan Lan , Nhan Hoan những yên tâm mà còn cảm thấy lo lắng.
Cô nhịn : "Anh thì gì chứ? Chỉ cao hơn khác, da cũng xem như trắng, ngũ quan cũng chỉ ưa thôi mà? Hơn nữa, dù cho một đôi mắt đào hoa nhưng suốt ngày cứ nháy mắt đưa tình với khác, yêu đương còn đắn, kết hôn chắc nghiêm túc . Haiz, cũng chị khi kết hôn sẽ ngừng nhưng cứ như thì kết hôn cũng một đống ong bướm xung quanh nên dù thế nào cũng phiền."
"Chị."
Nguyễn Lan Lan cô đỏ cả mặt, nhịn , : "Chị , chị càng càng xa đó. Trước giờ em từng nghĩ đến việc hẹn hò với chứ đừng đến chuyện kết hôn. Chưa đến việc gia cảnh khác biệt, cho dù cảnh gia đình chúng như chăng nữa thì em cũng sẽ kết hôn với . Mặc dù đều bảo phụ nữ nên lấy chồng gia cảnh hơn nhưng cũng nên quá nhiều sự chênh lệch về gia cảnh và quá khác biệt tư tưởng, nếu thì thể sống chung ? Chị xem nếu em thật sự ý sống chung với thì thể chỉ suy nghĩ đến những chuyện đó? Em chỉ thấy trai, chuyện với cũng vui thôi. Nếu thật sự sống chung thì em tìm lời em."
Nhan Hoan cô .
Việc cũng phân biệt rõ ràng ?
"Em thật sự nghĩ ?"
Nhan Hoan xác nhận nữa.
Nguyễn Lan Lan gật đầu, : "Chị , em tự mà, chị đừng suy nghĩ bậy bạ nữa. Thật thì... cho dù ong bướm của tìm đến tận nhà thì họ cũng chắc thật sự vì thích mà đến."
Nhan Hoan: ...
Hình như đúng thế thật.
Tuy Nhan Hoan yên tâm nhưng vẫn nhịn Nguyễn Lan Lan nghĩ thoáng nên : "Em cũng đúng. Có điều, do chị cảm thấy họ chị đáng tin, chồng nên mới khuyên em nhưng nếu em tìm một đáng tin, em cũng thích thì gia cảnh là vấn đề. Em chị và đội trưởng Triệu , tụi chị cũng ý nghĩ sống chung thôi ? Hiện tại cũng mà."