Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế nhưng mà đội trưởng Từ cảm thấy lời Nhan Hoan đạo lý, ông cũng với Kiều Chấn Hưng: "Anh mang theo đồng chí công an cùng đồng chí Tiểu Lệ gặp bí thư chi bộ thôn . Một lát nữa các tự tìm xe bò trong thôn xuống núi, cần đây tìm chúng ."
Đồng chí Tiểu Lệ là một tiểu binh cùng theo đội trưởng Từ tới đây.
Mấy cùng tới chỗ ở của Triệu Lan Huyên.
Triệu Lan Huyên cũng ở nhà gỗ, bác gái Viên là bà đang tới quảng trường trong thôn buộc dây thừng. Nghe thấy sắc mặt của đội trưởng Từ và Nhan Hoan đều cho lắm.
Bác gái Viên vội gọi con gái gọi Triệu Lan Huyên, đội trưởng Từ và Nhan Hoan là cần mà trực tiếp bảo bác gái Viên dẫn đường đưa bọn họ tới quảng trường. Quả nhiên bọn họ đều trông thấy Triệu Lan Huyên cùng mấy phụ nữ trong thôn đang ở bên quảng trường buộc dây thừng, đan giỏ tre chiếu trúc... Mùa đông chuyện gì nên đây cũng là một cách để khiến mấy phụ nữ trong thôn cũng thể kiếm một chút điểm công mùa đông.
Nhan Hoan thấy bàn tay của Triệu Lan Huyên đều sắp bong tróc hết mà đau lòng đến mức nước mắt rơi xuống.
Triệu Lan Huyên thấy thế cũng nhanh chóng lau nước mắt cho cô, bà giương đôi mắt lên về phía đội trưởng Từ.
Sắc mặt của đội trưởng Từ vốn âm trầm nhưng khi thấy Triệu Lan Huyên vẫn cố gắng vẻ ôn hoà : "Đồng chí Triệu Lan Huyên cô chịu khổ , nhận sự dặn dò của tổ chức và cả sự yêu cầu của đồng chí Chấn Dự tới đây đón cô xuống núi."
Triệu Lan Huyên ngơ ngẩn ông , bà hé miệng nhưng lời nào.
Nhan Hoan lôi kéo tay bà nước mắt lưng tròng : "Cô, chúng xuống núi thôi... Chuyện của ông bà Kiều và Kiều Chấn Hưng cô cũng đừng ghi hận... Chú, chú cũng chuyện gì cả, lúc chú vẫn luôn ở tiền tuyến nhiệm vụ nên cháu mới đặc biệt tới biên giới một chuyến tìm chú . Chú đang trọng thương ở bệnh viện cũng chỉ mới tỉnh thôi. Sau khi chú cháu xong lập tức cử báo cho quân đội những chuyện mà ông bà Kiều và Kiều Chấn Hưng . Chú còn mời riêng đội trưởng Từ đây đón cô xuống núi nữa, còn cả..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-528.html.]
"Cô ngàn vạn đừng lời của Triệu Lan Huyên, phụ nữ ích kỷ độc ác. Lúc là Nhan Đông Đình mang theo cùng nhà họ Triệu hại c.h.ế.t ba của cháu, nhưng mà bà giận chó đánh mèo khiến chú Kiều căn bản thể ở thành phố Tây Châu . Sau đó bản còn tiếp tục cùng Nhan Đông Hà chị chị em em hoà thuận một nhà, bà mặt mũi gì mà dám mắng cô chứ? Bà mặt mũi gì mà ép cô và chú út đoạn tuyệt quan hệ chứ? Sau khi chú Kiều chuyện mà Kiều Chấn Hưng còn lập tức cử báo với quân đội, chắc chắn về Kiều Chấn Hưng sẽ bỏ qua nhưng còn Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà gì chứ? Cô cần để ý đến những ích kỷ hèn nhát gì, cô chỉ cần khoẻ mạnh thôi còn chuyện về thù ba cháu cháu tất nhiên sẽ tự báo!"
Triệu Lan Huyên dám tin tưởng mà về phía Nhan Hoan, bà xổm xuống duỗi tay lau nước mắt cho Nhan Hoan nhưng cũng nhịn mà để cho nước mắt của rơi xuống.
Thật vốn dĩ bà nghĩ thông , một việc mà trong lòng rõ ràng chứ?
Chỉ là do từ nhỏ mồ côi , lúc mười mấy tuổi thì ba và cả đều mất tích, thể rằng bà một tay chị cả nuôi lớn. Tình cảm đối với chị cả cũng giống như với , còn hai vẫn luôn chiều chuộng bà nên tình cảm cũng càng sâu nặng hơn. Cho nên khi hai c.h.ế.t thảm, quả thật trong lòng bà thể tha thứ cho chính .
Nhan Hoan ôm lấy bà : "Cô, chúng sống mới thể báo thù như c.h.ế.t mới hạnh phúc."
Dưới sự khuyên giải an ủi của đội trường Từ và Nhan Hoan cuối cùng thì Triệu Lan Huyên mới xuống núi.
Đương nhiên bà sẽ đến nhà họ Kiều cũng sẽ đến nông trường tìm Triệu Lan Trân mà là theo sự sắp xếp của đội trưởng Từ đến ở trong nhà của đội trưởng Từ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhà của đội trưởng Từ cũng tính là rộng rãi cho lắm nhưng Triệu Lan Huyên và Nhan Hoan vẫn sắp xếp cho ở riêng trong một gian nhà.
Mẹ và vợ của ông cũng cực kỳ cảm thấy thương cảm cho hai nên cũng tận tâm chăm sóc của Triệu Lan Huyên.
Đương nhiên lúc Nhan Hoan tiền, hai mới tới sống ở đây là cô cầm lấy hai mươi tệ đưa tới cho của đội trưởng Từ.