Anh quá nhiều chuyện, hơn nữa tất cả đều là chuyện lớn? Cô cũng nên hỏi từ nữa.
Triệu Thành Tích mím môi gì.
Sau cú sốc đó, Nhan Hoan cũng từ từ phản ứng , cũng dần dần nhận rõ ý tứ trong những lời nãy .
Vẻ mặt nghiêm túc, nghĩ đến việc như những lời như thì cũng thật dễ dàng gì.
"Anh đang..."
Nhan Hoan dò hỏi: "Là đang lo lắng em sẽ khác ức h.i.ế.p ?"
Cho nên mỗi ngày đều đưa đón cô , thậm chí còn mau chóng đăng ký kết hôn, nhanh chuyển đến ở cùng ?... Cho nên rốt cuộc mấy tin tức đó từ ? Lại còn lo lắng cô sẽ khác ức h.i.ế.p nên mới quyết định như ?
"Anh hi vọng xảy chuyện như lúc thêm một nào nữa."
Anh buông cô , thừa nhận nhưng cũng ý định phủ nhận câu hỏi của cô, chỉ ."Chúng xác định rõ quan hệ , dẫu đăng ký kết hôn sớm là muộn thì cũng như cả thôi, bên phía ba em sẽ xử lý giúp em."
Về phần của Quách Đại Vi, thậm chí còn thèm nhắc tới nữa.
"Anh chuyện quá vội vàng với em, cũng chút thiệt thòi cho em, nên em yêu cầu gì thì đều sẽ cố gắng hết sức thành cho em."
Lời đều là lời thật lòng, nhưng cũng do quá xúc động nên mới , mà bởi trong lòng sớm suy xét kỹ càng về việc . ... Nhiều năm như , từng bất cứ suy nghĩ gì với con gái khác, cô đặc biệt đối với , cũng điều tra lý lịch của cô, cũng rõ nhân cách và tích cách của cô, từ lúc bắt đầu khi hai đính hôn, cho đến tận bây giờ thì tất cả đều quan hệ của hai , nên trách nhiệm với cô và đó cũng là điều nên .
Cho nên đăng ký kết hôn sớm một chút, sớm định thì sẽ cảm thấy thoải mái hơn.
Nghĩ tới đây, càng thêm chắc chắn với quyết định của , cô : "Anh chuyện đột ngột, sẽ gửi thư mời đến họ hàng, nhưng em cũng thể suy nghĩ thêm, đó chúng sẽ quyết định ngày kết hôn ."
Nhan Hoan vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ.
Đương nhiên, từ đầu tiên cô đề nghị hợp tác với , đến khi hai sẽ đính hôn, đến chuyện đăng ký kết hôn, bộ quá trình cô đều thấy điểm gì đó kỳ lạ.
cô là bắt đầu ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-75.html.]
"Ồ."
Cô nhẹ nhàng "ồ" một tiếng: "Chúng cứ suy nghĩ kỹ ."
Thật cô còn thêm một câu nữa đó là "Anh thật sự sẽ hối hận chứ?" nhưng cưới cô thì gì hối hận chứ? Nhìn cũng giống sẽ sợ dáng vẻ mạnh mẽ của cô mà.
Cho nên câu cần thiết .
cô vẫn nghĩ tiếp: "Chuyện hôn nhân của chúng giống với khác, thể đăng ký kết hôn nhưng đó chúng cho rõ ràng chuyện ."
Không giống khác?
Có cái gì giống chứ?
Anh nhíu mày cô, dường như đáp án từ trong ánh mắt của cô, thế nhưng đôi mặt với đôi mắt vô cùng xinh của cô, thẳng đôi mắt vội mặt chỗ khác.
Nhan Hoan cứ cảm giác nhiều đường đang ngừng hai họ, nếu như cùng thì thỉnh thoảng họ còn sang thì thầm với nữa.
Hai họ chung một chỗ vốn cho khác chú ý, trải qua chuyện sáng nay nữa nên chỉ sợ truyền khắp nông trường , nếu bây giờ hai cùng đến nhà ăn, sẽ vây xem ?
Cho nên cô vội : "Chuyện để , chúng ăn cơm , , hôm nay em đến nhà ăn ăn trưa... Dù chiều nay cũng cần , chúng đến chỗ khác ăn trưa ?"
nông trường diện tích cả ngàn mẫu, bên ngoài đều là đất hoang, ngay cả xóm làng đều cách đây xa, chứ gì là quán cơm bình dân chứ... Nếu ngoài ăn thì lên tận xã, xe đến đó cũng mất hơn nửa ngày, đường xá tuyết phủ dày, đến đó khéo còn kịp bữa tối nữa kìa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Còn việc đưa về ký túc xá cô để nấu cơm thì cũng cần nghĩ đến nữa.
Nhan Hoan khẽ thở dài.
Cô thích nông trường , nhưng thỉnh thoảng cũng một vài chỗ thuận tiện lắm.
"Chúng đến nhà ăn bên ăn ."
Anh cô thất vọng, mở miệng ."Sắp đến tết , bên đội xây dựng bên cũng nhiều."