Dù đại hội khen thưởng cũng lập tức tổ chức ngay, lẽ vẫn đợi, việc gấp. Bây giờ trọng điểm cần chú ý là Vương Kiến Thiết của xưởng máy móc, nghĩ cách tìm nhược điểm của gã.
Nghĩ tới đây, Cố Kỳ Việt Thẩm Triều Triều một cái, dùng ánh mắt hiệu.
Sau đó với Cố Hằng và Diệp Phương: “Nếu xong thì con về phòng nghỉ ngơi đây.”
Dứt lời. cũng quan tâm khác nghĩ như thế nào, Cố Kỳ Việt ỷ cao chân dài, mới vài bước nhanh chóng chạy lên lầu khiến Cố Hằng cách tóm tên nhóc con , cánh thật sự cứng .
lúc , Thẩm Triều Triều vội vàng dậy, việc.
sáng suốt là việc gì.
Thế là Diệp Phương nhanh tay lẹ mắt giữ tay Cố Hằng, ngăn cản lời sắp thốt khỏi miệng ông, nếu trẻ tuổi thích như thì bọn họ cũng cần cho thêm phiền.
Có lẽ sẽ sớm tin truyền đến~
Sau khi Thẩm Triều Triều nhanh chóng leo cầu thang lên lầu hai, Cố Kỳ Việt đang dựa lưng vách tường hành lang, động tác lười nhác, giơ tay ngoắc ngoắc về phía Thẩm Triều Triều, khi hai ở cửa phòng, lúc mới mở miệng : “Năm giờ sáng mai tập hợp ở cửa viện, em dậy ?”
“Ừm.”
“Nhớ kỹ ăn mặc quá kỳ quái, đừng khiến xung quanh chú ý đến, chúng lén lút theo dõi điều tra nên thể quá mức kiêu căng.”
“Được!”
DTV
Thẩm Triều Triều nghiêm túc gật đầu cứ như khắc sâu những lời trong lòng, Cố Kỳ Việt cụp mắt một chút, cho đến khi phát hiện thời gian dài mới lập tức bừng tỉnh mà thu hồi tầm mắt.
Đột nhiên cảm thấy quyết định dẫn theo Thẩm Triều Triều hành động lắm!
“Được , ngày mai em mà trễ giờ thì sẽ đợi , trở về nghỉ ngơi !”
Cố Kỳ Việt vội vàng đóng cửa , Thẩm Triều Triều tờ giấy dán cửa phòng cảm thấy tức giận như nữa, tâm trạng cô lúc tệ lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-114.html.]
Cô giơ tay chạm ba chữ “Thẩm Triều Triều”, đầu ngón tay chậm rãi trượt xuống, vẽ thành một vòng tròn ở phía đó.
Lần , cô dũng cảm hơn nữa, bắt lấy Vương Kiến Thiết!
Thay vì né tránh một cách thụ động.
...
Sáng sớm ngày hôm , tình huống tâm trạng kích động, Thẩm Triều Triều tỉnh dậy lúc bốn giờ.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô bắt đầu chọn lựa trang phục cho hôm nay, theo lời khuyên của nên cô lựa chọn trang phục nào kỳ quái, mà là chọn một chiếc áo sơ mi sợi tổng hợp màu trắng, đó tết tóc thành hai cái b.í.m lớn.
Về phần khuôn mặt...
Chiếc khăn quàng cổ vẫn luôn đeo lên để che mặt đặt sang một bên, thành khẩu trang hoa nhỏ thành khi đẩy nhanh tốc độ tối hôm qua, che khuất hơn phân nửa gương mặt, chỉ để lộ một đôi mắt.
Trên lưng cô đeo túi xách màu xanh lá cây, Thẩm Triều Triều chuẩn sẵn sàng.
Nếu như quyết định chủ động quân, cho dù nỗi sợ hãi của Thẩm Triều Triều bại lộ mặt khác thì hôm nay cô cũng cố gắng nếm thử...
Mà trong thời gian sinh hoạt ở nhà họ Cố, Thẩm Triều Triều còn tiếp tục che mặt nữa, khi quen cũng giúp cho trạng thái của cô hơn đó nhiều.
Khi Thẩm Triều Triều mở cửa phòng, cánh cửa đối diện cũng mở theo.
Cố Kỳ Việt tùy ý thoáng qua, kết quả tầm mắt dời , mím môi, cảm thấy cần nhắc nhở một tiếng: “Thẩm Triều Triều, bộ quần áo .”
“?”
Nghe Cố Kỳ Việt , Thẩm Triều Triều cúi đầu , cảm thấy nó vấn đề gì cả.
Lần cô ngoài cũng thấy những cô gái khác ăn mặc như .