Mà thời gian chung sống, từ việc âm thầm quan sát Thẩm Triều Triều, giờ đây bà hài lòng về cô.
Nhìn thấy Thẩm Triều Triều ngày càng trở nên hoạt bát, cởi mở, ngay cả vấn đề nhút nhát, sợ lạ cũng đang dần dần cải thiện.
Mọi chuyện đều đang phát triển theo chiều hướng . Kết quả bây giờ Cố Kỳ Việt ly hôn? Không thể nào!
Diệp Phương bà là đầu tiên đồng ý!
Bị dạy dỗ một trận, Cố Kỳ Việt rũ mắt xuống, im lặng một lúc, đó ngước mắt lên Diệp Phương, kiên định từng chữ: “Cho nên con ơn cô nhưng sẽ dùng hôn nhân để báo đáp, bất kể Thẩm Triều Triều tiền là thứ gì khác, cho dù liều mạng, con cũng sẽ giúp cô !”
Cố Kỳ Việt sớm thuyết phục nhà là chuyện vô cùng khó khăn. Bởi chuẩn tâm lý kháng chiến lâu dài.
như lời , tiền trong tay đều sẵn, còn những thứ khác, thể nhờ khác hoặc là tự tìm, chắc chắn sẽ khiến cho Thẩm Triều Triều hài lòng.
Chỉ cần hai ly hôn.
Vẻ mặt kiên quyết của Cố Kỳ Việt khiến cho Diệp Phương tức đến đau tim. Bà run rẩy chỉ tay về phía Cố Kỳ Việt, mắt đảo quanh tìm kiếm thứ gì đó thuận tay, hôm nay bà chắc chắn dạy dỗ đứa con trai bất hiếu một trận.
Kết quả thứ thuận tay thì tìm mà bà thấy cầu thang.
Lửa giận của Diệp Phương lập tức dập tắt, bà ngẩn , khó lúc nào mà bà nên gì cho , trong lòng thở dài, đúng là oan nghiệt mà, tại để cho trong cuộc thấy chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-158.html.]
Chưa kịp để Diệp Phương gì, Thẩm Triều Triều cầu thang lên tiếng, cô Cố Kỳ Việt, giọng khàn khàn: “Em cần gì hết.”
Chỉ một câu khiến cho Cố Kỳ Việt lập tức ngẩng đầu lên thẳng về phía cầu thang.
Kể từ khi Vương Kiến Thiết xử bắn, tâm trạng của Thẩm Triều Triều luôn vui vẻ, cũng trở nên hoạt bát, cởi mở hơn nhiều.
Gần đây cô đang thử mặc những bộ váy do chính thiết kế, còn mặc những bộ quần áo rộng thùng thình nữa.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy màu xanh lá cây, dễ nhăn nhúm như vải bông, thiết kế ôm vặn tôn lên vẻ ngoài dịu dàng, làn da trắng như tuyết.
Dường như thể cảm nhận sức sống mãnh liệt của mùa xuân đang nảy mầm, sinh trưởng cô.
Thế nhưng con gái còn đang ngại ngùng e ấp đó lâu, giờ đây còn chút biểu cảm nào, đôi mắt trống rỗng , giống như một cây non khó khăn lắm mới lớn lên , bỗng dưng bẻ gãy.
Cố Kỳ Việt vô thức bước lên phía vài bước, mở miệng gì đó nhưng nhận bản thể nên lời, bởi vì sự thật phơi bày mắt.
Cô nguyên nhân thực sự của việc bắt Vương Kiến Thiết, tất cả đều là vì ly hôn.
Cuối cùng Cố Kỳ Việt chỉ thể khô khan : “Thẩm Triều Triều, chuyện ly hôn là do với em, cho nên em thể yêu cầu bất kỳ sự bồi thường nào, đừng hành động theo cảm tính.”
DTV
Người ngày thường vốn đắn, giở trò lưu manh, giờ đây nghiêm túc những lời khiến cho Thẩm Triều Triều nhận tình cảm mà cô dành cho Cố Kỳ Việt chỉ là cảm xúc nhất thời.
Phải là cô chỉ thấy mặt của , tự bản cảm động... Giống như là đang đơn độc bước trong núi tuyết mênh m.ô.n.g vô tận, cô độc và tuyệt vọng bao trùm lấy cô.