Lúc gọi điện thoại báo cho Cố Kỳ Việt tin bắt, cả nhà đều rối ren cả lên, Vương Thải Hà cẩn thận ngã dẫn đến gãy xương.
Bây giờ bà vẫn đang viện!
Cũng nghiêm trọng lắm, chỉ là gãy xương nhẹ, viện chủ yếu là để kiểm tra tim... Mà cũng kiểm tra gần xong , hai ngày nữa là thể xuất viện.
DTV
Khoan , dạo bận tối mắt tối mũi, hình như vẫn cho Cố Kỳ Việt chuyện ...
Diệp Phương mới nhớ thì Cố Kỳ Việt chạy mất dạng, khiến bà chỉ bất đắc dĩ thở dài, đành đợi lát nữa .
Sau khi Cố Kỳ Việt chạy đến bên giếng, vì lãng phí thời gian, xách một thùng nước đầy, dùng sức dội từ xuống một , quần áo ướt sũng dính chặt , khiến những đường nét cơ bắp cuồn cuộn hiện lên rõ ràng. Làn da khỏe mạnh ánh nắng mặt trời như phát sáng.
Anh lắc lắc đầu, nghiêm túc như chú chó lớn đang rũ nước, đó đưa tay hất mái tóc ướt lên, để lộ vầng trán cao rộng, sống mũi cao thẳng.
Dù bây giờ là mùa hè nhưng nước giếng vẫn lạnh buốt, dội nước lạnh khiến đôi môi trắng.
Cố Kỳ Việt chẳng mảy may để tâm đến cái lạnh, bởi vì trong lòng đang nóng như lửa đốt. Cả như sắp bốc cháy đến nơi.
Nghĩ đến Thẩm Triều Triều đang đợi ở bên ngoài, tinh thần lập tức phấn chấn hẳn lên, đôi mắt phượng híp vui vẻ, miệng khẽ nhếch lên mang theo vài phần ngốc nghếch.
Vốn dĩ chỉ định tắm qua loa cho nhanh nên lúc Cố Kỳ Việt quần áo xong cũng chỉ mất vài phút, vốn kịp lau tóc nên cứ để mái tóc ngắn còn ướt sũng ngoài.
Lúc ngoài cảnh sát thì những khác đều giải tán, thấy còn gì náo nhiệt để xem nữa, đám đông tò mò cũng lượt giải tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-203.html.]
Trong chớp mắt, khí từ chỗ ồn ào náo nhiệt trở nên yên tĩnh trở .
Cố Kỳ Việt bước khỏi cổng đồn cảnh sát thì thấy Thẩm Triều Triều đang cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của trong một góc gần đó, lúc cô đang lưng về phía .
Biết rõ gương mặt của thu hút sự chú ý nên Thẩm Triều Triều mặt tường, trông chẳng khác nào đứa trẻ phạm đang úp mặt tường tự kiểm điểm.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài màu xanh lá, kiểu bó sát nhưng màu sắc tươi sáng như càng tôn lên vẻ rạng rỡ, tràn đầy sức sống của cô!
Trong nháy mắt, trong mắt Cố Kỳ Việt thứ xung quanh đều trở nên mờ nhạt, chỉ còn Thẩm Triều Triều là đổi.
Đầy rực rỡ và nổi bật!
Anh khỏi tiến gần cô hơn, cũng đúng lúc , Thẩm Triều Triều cảm nhận phía , cô cảnh giác nghiêng đầu , khi nhận là Cố Kỳ Việt thì trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.
ngay đó, nhớ đến chuyện mới suy nghĩ kỹ càng, cô bèn lập tức đưa quyết định.
Vì đợi Cố Kỳ Việt lên tiếng, Thẩm Triều Triều xoay , trịnh trọng : “Cố Kỳ Việt, chúng ly hôn !”
“!!!”
Cố Kỳ Việt đang phấn khởi bỗng chốc sững sờ, kinh ngạc Thẩm Triều Triều, hiểu vì cô đột nhiên nhắc đến chuyện ly hôn.
Cách đây lâu, hai còn đang ôm ăn mừng trong phòng thẩm vấn, bây giờ ly hôn?
Như nhận Cố Kỳ Việt hiểu, Thẩm Triều Triều lặng lẽ tự cổ vũ bản , cố gắng duy trì sự dũng cảm thêm một chút nữa, cô tiếp tục : “Vì chuyện của xưởng máy móc mà chuyện ly hôn của chúng trì hoãn, em xin ! Em thích em, cho nên... Em đồng ý ly hôn, cam tâm tình nguyện.”