Khi Cố Kỳ Việt kết thúc bài phát biểu ngắn gọn, dẫn chương trình lập tức : “Xem hùng bắt giữ bọn buôn của chúng khiêm tốn, ngoài một trái tim dũng cảm, còn nhiều tài năng khiến kinh ngạc.”
Nghe đến đó, Cố Kỳ Việt đang mỉm với Thẩm Triều Triều bỗng chột , linh cảm chuyện . Ngay đó, linh cảm của thành sự thật.
“Cách đây lâu, vì tham ô tài sản quốc gia, Vương Kiến Thiết, quản đốc cũ của xưởng máy móc phạm vô tội ác tày trời, trong đó nghiêm trọng nhất là lợi dụng chức vụ giả giấy tờ, ký kết hợp đồng âm dương với nước ngoài, nhập khẩu một lô máy móc hư hỏng, dẫn đến chuyện nếu thể thành hợp đồng sẽ khiến quốc gia tổn thất một khoản tiền vi phạm hợp đồng khổng lồ.”
Bởi vì chuyện của xưởng máy móc thể che giấu, bây giờ truyền khắp nơi, vì để những lời đồn đại thất thiệt lan truyền, bằng nhân lúc chủ động lên tiếng giải thích.
Bởi Cố Kỳ Việt đành trở thành ca tụng, tiếp tục ghi thêm chiến công.
Đối với việc , Cố Kỳ Việt thể gì khác hơn là im lặng đó, âm thầm nghiến răng, đưa tay vỗ vỗ túi áo, tự an ủi bản .
Dù cho chuyện sửa chữa bại lộ thì cũng thể ép việc .
Dù cũng trở thành tâm điểm chú ý của , thêm chuyện nữa cũng chẳng …
DTV
nghĩ đến ngoài sẽ vây quanh, Cố Kỳ Việt tính đến chuyện nhờ Thẩm Triều Triều may cho một chiếc khẩu trang.
Sau đó, khi dẫn chương trình thao thao bất tuyệt kể về việc Cố Kỳ Việt sửa chữa máy móc, giống như kể chuyện ở quán , lập tức nhận tràng pháo tay tán thưởng.
Đang lúc Cố Kỳ Việt lúng túng mỉm , trong tiếng vỗ tay vang dội đột nhiên vang lên một giọng lạc lõng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-232.html.]
Giọng nhỏ: “Đừng lừa nữa, Cố Kỳ Việt chỉ là một tên côn đồ hung ác, các đừng lừa, dựa gia thế hiển hách, bây giờ mới thể đài, cướp đoạt công lao của khác!”
Lời lập tức gây nên sóng to gió lớn, tiếng hoan hô vốn đang vang dội bỗng chốc im bặt.
Mọi , vẻ mặt đều kinh ngạc, rốt cuộc là ai dám gây rối lúc !
Để thể hiện sự coi trọng đối với buổi lễ khen thưởng , chỉ các xưởng mà ngay cả lãnh đạo chính quyền thành phố Giang Lâm cũng đến đông đủ, lúc đang ở hàng ghế đầu.
Có thể là thời khắc đều chú ý, một khi vạch trần, sẽ kết cục .
Tuy nhiên cũng chính vì khiến một khỏi hoài nghi chẳng lẽ buổi lễ khen thưởng thật sự uẩn khúc? Nếu tại mạo hiểm đắc tội với lãnh đạo để những lời ?
Dù ba của Cố Kỳ Việt là quản đốc xưởng sắt thép, là con cháu quyền quý, giống như bình thường như bọn họ.
Người suy nghĩ như chỉ là ít, phần lớn đều dẫn chương trình kích động, lúc đang phấn khích, thể trơ mắt hùng vu khống!
“Là ai , đây, dám mà dám nhận ?”
“Có bản lĩnh thì đưa bằng chứng đây.”
“Cố Kỳ Việt là hùng bắt giữ băng nhóm buôn , đây là sự thật thể chối cãi, thể ngụy tạo? Đừng tưởng miệng là thể ăn bừa bãi!”