So với những gì Chu Lan cho cô , một suất công việc chẳng đáng là gì!
Chu Lan khi hết kinh ngạc, cô cũng nghi ngờ Thẩm Triều Triều đang trêu đùa mà nghiêm túc : “Triều Triều, với Cố Kỳ Việt chuyện ? nhớ là hiện giờ cũng đang thất nghiệp, hai là vợ chồng, suất công việc nên để cho...”
Nghe thấy Chu Lan nghĩ cho , Thẩm Triều Triều mỉm , lắc đầu: “Công việc là do ba để cho , liên quan gì đến nhà họ Cố, còn Cố Kỳ Việt thì ghét công việc ràng buộc, cho thì cũng cần.”
Sợ Chu Lan tiếp tục từ chối, Thẩm Triều Triều bổ sung thêm: “Bây giờ cũng , công việc cứ để đó cũng lãng phí, nếu nhận việc thì xuống nông thôn nữa.”
Giọng điệu chân thành của Thẩm Triều Triều khiến Chu Lan cảm động vô cùng.
DTV
Ôi! Trên đời con gái đáng yêu như chứ!!
Trong lòng Chu Lan dâng trào cảm xúc, nên thể hiện như thế nào, cuối cùng chỉ thể kích động ôm chầm lấy Thẩm Triều Triều, lớn: “Thẩm Triều Triều, đúng là nhất, từ nay về , chính là bạn của tớ, ai thể thế!”
Ha ha ha, công việc , ai thèm xem mắt nữa chứ! Thẩm Triều Triều đúng là tiên nữ giáng trần đến cứu cô !
Lúc Chu Lan vui đến mức ôm hôn Thẩm Triều Triều thì một giọng đầy tức giận vang lên lưng: “Chu Lan, cô đang gì Thẩm Triều Triều ? Buông cô !”
Nhìn thấy Cố Kỳ Việt, chồng của Thẩm Triều Triều lên tiếng, Chu Lan dù cũng buông tay. Trong lòng cô thầm nghĩ, tiên nữ lấy chồng sớm như chứ!
Nếu lấy chồng, họ thể vui vẻ chơi đùa mà ai phá đám, thật là đáng ghét... Nghĩ , gương mặt Chu Lan lộ rõ vẻ mặt khiến Cố Kỳ Việt thấy bật .
Anh vốn nhân cơ hội ngoài để bồi dưỡng tình cảm với Thẩm Triều Triều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-255.html.]
Kết quả bóng đèn tự dưng xuất hiện còn thấy vướng víu ???
Thấy bầu khí căng thẳng, Lâm Kiều vội vàng chạy đến hòa, với Chu Lan: “Tiểu Lan, mau xem, Tiểu Việt lợi hại thật đấy, tiện tay mà bắt mấy con gà rừng, thỏ rừng, chúng xử lý nướng tại chỗ luôn !”
Thời buổi cái gì cũng theo chế độ phân phối, ngay cả dân thành thị ăn thịt cũng khó khăn!
Vì thấy Lâm Kiều xách theo mấy con thú rừng, Chu Lan lập tức cảm thấy bụng đang réo gọi, sợ há miệng nước miếng sẽ chảy xuống, cô vội vàng gật đầu.
Đồng thời tự thấy nghĩ sai .
Thẩm Triều Triều lấy chồng cũng , ít nhất bây giờ họ cái ăn!
Tuy bên ngoài thôn cũng bắt gặp gà rừng, thỏ rừng nhưng chúng chạy nhanh, nếu thợ săn chuyên nghiệp thì khó bắt, bình thường thấy cũng chỉ nuốt nước miếng.
Đâu như Cố Kỳ Việt, chỉ cần vài hòn đá là thể b.ắ.n trúng. Không đàn ông là ai nữa...
Đang lúc Chu Lan đang suy nghĩ miên man, Cố Kỳ Việt bóng lưng ủ rũ của Lâm Kiều, đảo mắt, lập tức : “Nhiều thì lực lượng lớn, Chu Lan, cô cũng qua giúp một tay !”
Bỗng nhiên gọi tên, còn phân công nhiệm vụ, Chu Lan cũng từ chối, dù cô cũng thể chỉ ăn !
Tuy nhiên khi cô vô thức đưa tay định kéo Thẩm Triều Triều cùng thì bắt gặp ánh mắt sắc bén của Cố Kỳ Việt.
Cô bĩu môi, , Thẩm Triều Triều là vợ , động .