Anh Cường bên cạnh im lặng , bĩu môi, vợ văn thì giỏi lắm !
Aiz, đúng là giỏi thật!
Đây chính là năng lực cầm bút!
Sao chuyện gì cũng để thằng nhóc thối gặp hết , cưới vợ chỉ xinh mà còn tài hoa hơn chu đáo, chỉ tự tay may quần áo mà còn chia sẻ vinh dự đạt cho Cố Kỳ Việt.
Càng nghĩ càng chua xót!
Anh Cường vội vàng nâng cốc uống một , trong lòng âm thầm an ủi bản , sống một cũng , ít nhất ai quản!
Thôi đừng nghĩ quẩn mà kết hôn!
Trong lúc Cường buồn bực, bên khen xong mấy vòng khiến Cố Kỳ Việt vui vẻ, cảm thấy mấy đối diện , khen đến mức thấy tâm tình thật thoải mái.
Trong lòng vui vẻ, Cố Kỳ Việt cũng keo kiệt, lấy một miếng thịt heo khô bọc trong khăn tay từ trong túi , chia cho một miếng: “Nếm thử xem, đây là thịt heo khô mật ong do vợ tự tay , cô lo ở bên ngoài sẽ đói, vì thế nên luôn một ít đồ ăn vặt, ăn ngon đấy!”
Anh Cường im lặng nhận lấy thịt heo khô, há miệng cắn một miếng thật mạnh.
Không chỉ là nấu ăn thì gì... Hửm? Ừm! Sao miếng thịt heo khô ngon thế, ăn một miếng ăn miếng thứ hai, thật sự là quá thơm!
Không chỉ Cường kinh ngạc hương vị thơm ngon của món thịt heo khô, những khác cũng , bọn họ nỡ ăn miếng to mà chỉ nếm từng miếng nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-287.html.]
Anh Cường khách khí giành lấy phần thịt heo khô còn trong tay Cố Kỳ Việt, bởi vì tên nhóc , trong lòng tổn thương nặng nề, chắc chắn bù đắp thật .
Anh quyết định , ngày mai sẽ tìm bà mối, cũng kết hôn!! Tạm biệt cuộc sống độc tự do!
Cố Kỳ Việt so đo với Cường, khác khen Thẩm Triều Triều còn vui hơn cả khen , khiến nhịn kể những chuyện khác, kết quả Cường đuổi ngoài kèm theo món đồ đặt mua.
Lý do là kích thích trái tim yếu ớt của đàn ông độc là Cưỡng, Cố Kỳ Việt chỉ thể ôm bọc đồ đạc về nhà, trong lòng âm thầm tính toán, đến, bây giờ khoe khoang!!
DTV
Có điều đồ lấy , Cố Kỳ Việt vui vẻ bước nhanh về nhà, món quà đặc biệt.
Thẩm Triều Triều chắc chắn sẽ thích!
Nghĩ đến vẻ mặt vui mừng của Thẩm Triều Triều, Cố Kỳ Việt chạy nhanh hơn, rút ngắn đường , đến khi vội vàng về đến nhà, bước phòng khách thấy ngờ tới đang đối diện Thẩm Triều Triều.
Trên mặt Cố Kỳ Việt khỏi lộ vẻ nghi ngờ, bước nhanh tới, hỏi: “Chú Lý, chú đến mà báo một tiếng, cháu cũng thể chuẩn , đến lúc đó hai chú cháu uống một chén!”
Người đến chính là Lý Nam, thị trưởng thành phố Giang Lâm, là bạn của Bạch Tuyền, của Cố Kỳ Việt.
Trước đó khi Cố Kỳ Việt lén đến xưởng sửa máy móc bắt, cũng chính vì Lý Nam tay giúp đỡ nên mới an khỏi đồn cảnh sát.
Trải qua chuyện đó, đương nhiên mối quan hệ giữa Cố Kỳ Việt và Lý Nam trở nên thiết, coi như trưởng bối trong nhà.
Mà Lý Nam nghiêng đầu Cố Kỳ Việt, khuôn mặt nho nhã ôn hòa nhưng quầng thâm mắt che giấu , là gặp vấn đề nan giải.
Lý Nam một kiểu bình tĩnh như một trong thời khắc nguy cấp.