Khó khăn lắm mới chờ đợi thời cơ chín muồi.
Cô chẳng buồn ngủ chút nào.
Lại gì, nên theo bản năng lấy đồ đạc tích cóp cho bố thời gian gần đây sắp xếp.
Thấy Thu Hoa đến.
Cô giơ tay đón lấy đèn dầu đặt lên bàn.
Rồi mời bà xuống cạnh giường .
Vừa gấp quần áo, cô : “Con quyết định chuyện từ lâu .”
Tào Thu Hoa cũng : “Mẹ , chuyện biên giới con nhắc bao nhiêu ...
Mẹ cho con .
Chủ yếu là giờ chỉ lão tứ rảnh.
Tính tình nó thế, thực sự yên tâm.”
Trần Lộng Mặc với lấy hai bộ quần áo từ ngăn tủ cùng để gấp: “Con chuyện đó.”
“Thế con chuyện gì?”
Nghe , Trần Lộng Mặc dừng tay, xuống cạnh Thu Hoa.
“... Với tính cách của bố con, việc đồng ý cho con đến thăm họ là khó khăn lắm .
Mẹ xem .
Nhiều nhất nửa tháng là họ sẽ đuổi con về.”
Tào Thu Hoa .
Vén mái tóc đen nhánh rối bù của con gái phía : “Bố con thương con, sợ con khổ.”
Trần Lộng Mặc liếc mái tóc bà vén nhanh chóng rơi xuống.
Liền kéo ngăn kéo đầu giường, lấy dây buộc tóc.
Vụng về buộc thành một đuôi ngựa thấp rũ lưng để nó khỏi bay loạn.
Thực cô thích để tóc dài lắm.
Đẹp thì .
thật phiền phức.
Thu Hoa tìm phương t.h.u.ố.c dưỡng tóc.
Sau hai ba năm, biến mái tóc vốn của cô thành mượt như nhung.
Đặc biệt, nền tóc đen như mực, làn da và đôi môi cô càng thêm nổi bật.
Trần Lộng Mặc thấy tiếc nếu cắt .
Nói thế nào nhỉ.
Nếu thời gian và tiền bạc cho phép, cô gái nào chẳng yêu cái ?
Cô cũng chỉ là một kẻ phàm tục mà thôi.
“... Chị dâu sinh tháng ba, tháng tư năm .
Mẹ là sẽ lên đơn vị giúp chị một tháng khi sinh.
Lúc đó con sẽ cùng .
Vậy tính , bây giờ con biên giới.
Trước khi tuyết lớn phủ kín lối cuối tháng 10, con kịp về.
Sau đó con ở nhà trú đông.
Năm đến chỗ chị dâu.
Thời gian khít ?”
Tào Thu Hoa chọc đầu cô: “Con khéo tính thật đấy.”
Thấy cô đồng ý.
Trần Lộng Mặc dựa vai Thu Hoa, ngẩng mặt lên : "Mẹ cứ yên tâm , tư trong chuyện lớn vẫn đáng tin cậy lắm.
Hơn nữa, tin , chẳng lẽ còn tin con ?
Con sẽ lạc mất ."
"Con bé , mồm mép lắm chuyện!"
---
Người thiếu niên đối với thế giới luôn mang một khát khao khám phá mãnh liệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-70.html.]
So với Trần Lộng Mặc.
Việc thể biên giới , Trần Quân là càng mong chờ hơn.
Mấy ngày , khi cả hai bên trưởng bối đều đồng ý lịch trình.
Cậu càng thêm sốt ruột, chỉ ước thể lập tức nhảy lên tàu hỏa xuất phát ngay.
Hôm nay định lên huyện Cung Tiêu Xã mua đồ chuẩn cho chuyến .
Rốt cuộc chuyến ước chừng mất mười bốn, mười lăm ngày.
Còn liên lạc với cả, nhờ sắp xếp mua hộ vé tàu.
Lần chạy nạn.
Có thể mua giường .
Trần Lộng Mặc đang ăn cháo sáng, miệng còn ngậm đầy cháo.
Thấy tư thúc giục, cô ậm ừ đáp lời.
Tốc độ ăn cũng nhanh hơn.
"Bốp!"
Ngồi bên cạnh, Tào Thu Hoa thấy trong vòng một hai phút, con trai thứ tư nhiều thúc giục em gái.
Thực nhịn nổi, giơ tay tặng cho một cái.
Trần Quân xoa xoa cánh tay, ấm ức hỏi: "Mẹ? Mẹ đ.á.n.h con gì?"
Tào Thu Hoa cầm lấy một quả trứng luộc đang bóc vỏ, mắt cũng lười ngước lên: "Cứ thúc giục Duật Duật thì ích gì?
Duật Duật còn chờ , ?
Mẹ ăn xong bữa sáng nghỉ ngơi một chút cũng ?
Con còn loạn xạ nữa là đừng hòng biên giới."
Lời , Trần Quân vốn đang ấm ức lập tức rụt cổ.
Không dám nũng nữa.
Chỉ đáng thương em gái, m.ô.n.g như kiến cắn, yên.
Đối diện với ánh mắt của tư.
Trần Lộng Mặc đáp bằng ánh mắt thương hại nhưng bất lực.
Rồi c.ắ.n một miếng quả trứng gà Thu Hoa bóc hộ...
---
Vé tàu mua.
Thời gian là 3 giờ chiều ngày 25 tháng 8.
Từ tỉnh H đến khu Tạng biên giới, cách hơn 4000 km.
Lại tàu thẳng.
Nên hai em sẽ đến thành phố J để đổi tàu.
Đương nhiên, thành phố J cũng tàu thẳng đến khu Tạng.
Tiếp đó còn chuyển.
Từ công lược tỉ mỉ mà cả hỏi từ đồng đội ở khu Tạng thể thấy.
Hành trình thăm chẳng kém gì Tây Du Ký thỉnh kinh.
Nếu cả vạn năng liên hệ với đồng đội.
Hẹn sẽ đến đón hai em khi họ đến nhà ga LS.
Khoảng cách xa như , lộ trình phức tạp như .
Đừng vợ chồng Trần Đức Mậu, ngay cả Tào Thu Hoa và Trần Tông cũng sẽ đồng ý để hai đứa trẻ tự một .
Ngay cả khi nguy hiểm đường giảm thiểu đến mức thấp nhất.
Vài ngày khi xuất phát, Trần Lộng Mặc và Trần Quân vẫn nhắc nhở liên tục.
Không chỉ vợ chồng Trần Đức Mậu ở xa tận khu Tạng gọi điện về.
Ngay cả Thiệu Tranh cũng đặc biệt gọi điện.
Báo cho hai em cách liên lạc với bạn bè của ở khu Tạng.
Đề phòng vạn một gặp chuyện gì bất trắc.
Còn thể tìm giúp đỡ.
Hôm xuất phát, ông trời cũng chiều lòng .
Lo sợ hành lý quá nhiều, đường bất tiện.