Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:31:57
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối cùng khó hiểu hỏi đang hình, trông như sắp bay lên tiên: “Anh Thiệu Tranh?

 

Anh ?”

 

Thiệu Tranh...

 

Thiệu Tranh lấy tinh thần.

 

Đột nhiên đưa tay che mặt: “Đợi ...

 

Để ...

 

Để bình tĩnh ...”

 

Anh là đắn!

 

Anh thật sự thú vật !!!

 

Năm nay 26 tuổi.

 

Đột nhiên lòng một cô gái xa lạ chỉ một nụ .

 

Còn kịp hiểu tại như .

 

Thì phát hiện, cô gái khiến trái tim kiểm soát nổi , chính là em gái ruột của bạn .

 

Mà bản còn nhiều năm tranh giành, đấu trí đấu dũng để trai của cô .

 

Nghĩ đến đó, Thiệu Tranh càng cảm thấy khuôn mặt lòng bàn tay nóng bừng.

 

Muốn...

 

Rất ...

 

Tìm một cái hố chui xuống...

 

‘Sao nhỉ?’

 

Trần Quân đàn ông ngoài cửa đột nhiên che mặt, tai đỏ ửng.

 

Trong mắt thoáng nỗi mê mang, liếc hỏi ý em gái.

 

Trần Lộng Mặc cũng lắc đầu hiểu.

 

Rồi hiệu ‘ là mời ?’.

 

Trần Quân bừng tỉnh.

 

Trực tiếp giơ tay kéo phòng: “Anh Thiệu Tranh, ở đây?

 

Về thăm nhà ?”

 

Bị kéo phòng đột ngột, Thiệu Tranh theo phản xạ đặt tay lên cánh cửa.

 

“Anh Thiệu Tranh...?

 

Rốt cuộc ?”

 

Nhìn đàn ông đàng hoàng bỗng vẻ oan ức.

 

Dù Trần Quân bất cẩn cũng nhận .

 

Thiệu Tranh...

 

Thiệu Tranh gần như dám mặt cô gái.

 

Gượng định bản phạm sai lầm.

 

Ho nhẹ mấy tiếng đáp: “Không gì, lẽ nãy chạy nhanh.”

 

Nghe , Trần Quân quả nhiên nghi ngờ gì.

 

Thuận miệng hỏi: “Chạy cái gì?”

 

Nói , định đóng cửa phòng .

 

Không ngờ cản .

 

Cậu nghiêng đầu, lúc mới phát hiện cánh cửa thêm một bàn tay.

 

Trần Quân khó hiểu: “Anh Thiệu Tranh?”

 

Thiệu Tranh : “Trong phòng con gái, mở cửa thì hơn.”

 

Trần Quân càng bối rối: “Em chứ.

 

Em ngốc, kẻ ý phòng của lão lục.”

 

Dù trong đầu còn vô suy nghĩ hỗn độn.

 

Thiệu Tranh, đang thấy cảnh giác mơ hồ, cảm thấy như mũi tên b.ắ.n trúng ngực...

 

Dù việc gặp nam tử trai đường chính là Thiệu Tranh vượt quá dự kiến của Trần Lộng Mặc.

 

điều đó ảnh hưởng đến ấn tượng của cô về .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-73.html.]

 

, dù lúc Thiệu Tranh vẻ kỳ quặc, Trần Lộng Mặc cũng nghĩ nhiều.

 

Cô tranh thủ lúc tư và trò chuyện, dùng nước sôi tráng ấm , rót nước mời: “Anh Thiệu Tranh, về thành phố J khi nào ?

 

Trước giờ .”

 

Rốt cuộc là trưởng thành giỏi quản lý cảm xúc, lúc mặt Thiệu Tranh còn lộ chút nào.

 

Anh đưa tay đón lấy ấm , cảm ơn rõ mục đích đến.

 

Trần Lộng Mặc ngờ chuyến thăm của mới bắt đầu, thì án của bố sửa.

 

Ngoài kinh ngạc, cô còn thấy vui mừng.

 

À...

 

Và cả khó hiểu.

 

Sao đột nhiên án sửa?

 

Bây giờ mới là năm 73 thôi mà?

 

Liệu xảy chuyện gì ?

 

“Gì?

 

Không cần biên giới nữa?”

 

Trước khi Trần Lộng Mặc kịp gỡ rối đống suy nghĩ hỗn độn trong đầu, Trần Quân hồi phục tinh thần và sững sờ, giọng lộ rõ vẻ thất vọng.

 

Nghe , Thiệu Tranh thu ánh mắt đang lén dừng cô gái, hỏi: “Ở thành phố J cũng ?

 

Có nhiều chỗ đáng để chơi lắm.”

 

Nghe , Trần Quân vốn coi chuyến thăm như một chuyến du lịch, lập tức phấn chấn.

 

Ánh mắt sáng rỡ: “Không cần về nhà ngay ?”

 

Trần Lộng Mặc cũng sang.

 

Cảm nhận ánh mắt chăm chú của cô gái, lồng n.g.ự.c Thiệu Tranh kiềm chế thắt .

 

Vừa hổ bối rối, nhưng mặt lộ chút nào: “Ừ, ý lão Trần là các em cứ ở thành phố J một thời gian, đợi liên lạc với Sư trưởng Trần tính .”

 

Trần Quân: “Vậy đợi hơn mười ngày?”

 

Thiệu Tranh giải thích: “Tổ chức cử xe đón, chắc lâu , nhưng ít nhất cũng bảy tám ngày.”

 

Nói xong, lập tức tiếp: “Cũng thể sẽ lâu hơn, nên...

 

Lão Trần nhờ đón hai em về nhà ở tạm.”

 

Nghe , Trần Quân vội trả lời, mà sang em gái.

 

So với ở nhà trọ đông phức tạp, đương nhiên đến nhà Thiệu Tranh hơn.

 

Vừa an , tiết kiệm tiền.

 

con gái thường ngại, đành giao quyền quyết định cho em gái.

 

Trần Lộng Mặc, kẻ khuôn mặt tệ chút nào, sở hữu nhan sắc tuyệt trần khiến choáng ngợp, thực thức thời.

 

Cô chỉ do dự vài giây, trong lòng đồng ý.

 

Chỉ là quan hệ giữa hai nhà vốn .

 

Cô và tư cũng chẳng ngại mặt dày.

 

Thiệu Tranh cũng gia đình.

 

Nghĩ , Trần Lộng Mặc trực tiếp điều băn khoăn.

 

Thiệu Tranh , vẻ mặt quân tử nhẹ nhàng: “Điều lo.

 

Lão Trần từng ở nhà hai .

 

Nếu các em thấy tiện, chúng sang nhà ông ?

 

Hiện ông đang sống một .”

 

Trần Quân mơ hồ đàn ông thẳng tắp, thái độ vô cùng ôn nhuận, trong lòng bỗng nảy sinh mấy nghi vấn.

 

Ví dụ như chữ ‘em’ , chỉ riêng lão lục ?

 

Thế còn thì ?

 

Ví dụ như ‘chúng bao gồm ?

 

Lại là ông của ai?

 

Và...

 

Tính tình Thiệu Tranh vốn là như ?

 

Sao giống trong trí nhớ lắm thế?

 

Loading...