“Hắc!
Hào phóng đấy!”
“Giò gì?”
Trần Quân xách túi xuống lầu thấy, tò mò hỏi.
“Đùa với thôi.”
Vừa , Thiệu Tranh cúp máy, thanh toán tiền điện thoại xong, đưa tay nhận lấy túi xách của cô gái: “Chỉ một cái thôi?”
Trần Lộng Mặc ngại, khóe mắt cong cong : “Chỉ một cái thôi, cảm ơn Thiệu Tranh.”
Lại như nữa...
Thiệu Tranh rõ ràng cảm nhận thở nghẹn .
Anh nheo mắt, chằm chằm cô gái, giả vờ bình thường: “Cứ gọi ... là , gọi cả họ tên lạ lắm.”
Trần Quân hô to: “Anh!”
Thiệu Tranh...
---
Trần Lộng Mặc từng cả .
Anh Thiệu Tranh chỉ một chị họ, em gái, nên mới tranh giành em gái với .
Vừa cũng , chị họ của Thiệu Tranh sẽ kết hôn ngày .
... cô bao giờ , vị tỷ tỷ tên Thiệu Quỳnh là...
Quá ngầu!
Rõ ràng chiều cao hơn cô mấy phân.
toát lên khí thế cực kỳ mạnh mẽ.
Như một thanh kiếm sắc bén sẵn sàng rời vỏ chinh chiến sa trường.
Sao tiểu tỷ tỷ...
... ngầu thế!
Vừa ngầu!
Vừa !
Lại còn là một nữ quân nhân!
Lớn lên như , còn cần đàn ông gì nữa?
“Sao cứ chằm chằm chị thế?”
Cảm nhận ánh mắt càng lúc càng nồng nhiệt của cô gái phía , Thiệu Quỳnh lái xe cuối cùng nhịn đầu .
Trần Lộng Mặc tai đỏ, hổ đảo mắt chỗ khác.
vẫn thành thật : “Chị Thiệu Quỳnh quá.”
Lời , hai chị em Thiệu Quỳnh và Thiệu Tranh đều hình.
Đặc biệt là Thiệu Quỳnh, lẩm bẩm hai chữ ‘ quá’ vài , sờ sờ khuôn mặt góc cạnh của .
Mới sảng khoái: “Vậy là em con mắt tinh tường lắm đấy.”
Từ nhỏ đến lớn, bao nhiêu bảo cô hung dữ, dáng con gái, gả , ai lấy...
Ngoại trừ tên sắp kết hôn với cô, đây thực sự là đầu tiên cô ai khen .
Thiệu Quỳnh thể ở tuổi 29 vị trí trung đội trưởng đội đặc chủng, con mắt tất nhiên kém.
Nhận cô gái thật lòng thấy cô .
Chính vì xác định cô gái chân thành, cô mới thấy thú vị.
Cô gái khiến em trai cô yêu từ cái đầu tiên...
Trông vẻ mềm yếu, ngờ gan lớn thế.
, với con mắt của Thiệu Quỳnh, dù em trai gì, mặt vẫn cố giữ vẻ bình thường.
Cô vẫn nhận manh mối.
Cô gái mà em trai nhắc đến trong cuộc chuyện với Trần Võ Văn, hẳn là Trần Lộng Mặc mặt.
Cô chỉ ngờ đối tượng khiến em trai yêu từ cái đầu tiên là em gái ruột của Trần Võ Văn.
Nói thế nào nhỉ, đột nhiên cô mong chờ đến ngày cô gái nhỏ tâm tư của em trai.
Còn Trần Võ Văn...
Với mức độ cưng chiều em gái, sợ là phát điên mất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-75.html.]
Nghĩ đến đó, Thiệu Quỳnh với cô, nở một nụ thiện.
Trần Lộng Mặc mắt sáng rỡ, thầm nghĩ quả nhiên, mỗi kiểu cô gái đều vẻ riêng.
Thực lúc nãy cô nhận thấy, với lời khen của , chị Thiệu Quỳnh ngạc nhiên nhiều hơn vui.
, vẻ của con gái vốn muôn hình vạn trạng.
Cô phổ cập khoa học một chút, nhưng rốt cuộc mới quen, tiện sâu, liền chuyển chủ đề trò chuyện.
Trên Thiệu Quỳnh toát khí chất thu hút khó cưỡng, trông khó gần.
tiếp xúc mới phát hiện, dù chị nhiều, nhưng mỗi đều trả lời nghiêm túc.
Được một tiểu tỷ tỷ ngầu lòi đối đãi tử tế như , dù Trần Lộng Mặc nhiều lời.
Suốt đường cũng nhiều nhịn chủ động mở lời.
Kết quả là, khi đến cổng đăng ký của khu tập thể quân đội, mặt Trần Lộng Mặc đỏ bừng.
Vì phấn khích.
Thiệu Tranh, nhiều chen ngang mà , tâm trạng phức tạp.
Cuối cùng, đầu óc mây , khi tỉnh , đang bắt chước biểu cảm của chị gái qua kính chiếu hậu.
Thiệu Quỳnh... Đây là em trai cô?
“Sao thế?”
Thiệu Tranh lấy tinh thần, trong lòng hổ, nhưng mặt vẫn tỏ đàng hoàng.
Liếc chị gái như nuốt ruồi.
Thiệu Quỳnh im lặng giây lát, hai em đang về phía cổng.
Cô mở cửa xe, cho thằng em ngốc một chút đường ngọt, thì thầm: “Cậu tính lừa bạn nhỏ nhà hả?”
Nói xong, thèm xem phản ứng của em trai, đóng cửa xe, nhanh chóng bước về phía hai em.
Trên xe, Thiệu Tranh cũng chuẩn xuống xe cùng , mặt “bốp” một cái đỏ hết lên.
À ờ... thực sự thú vật.
Cha của Thiệu Quỳnh đều là nhân viên nghiên cứu, cả năm họ về nhà một .
Vì , cô gần như lớn lên trong nhà của chú nhỏ...
Tức là cha của Thiệu Tranh.
Trong cảm nhận của cô, chú nhỏ và thím chẳng khác gì cha ruột của cô.
Cho nên, khi cha ruột vẫn bận rộn, cô mời thím nghỉ hưu giúp đỡ sắp xếp hôn lễ.
Đây cũng là lý do tại cô thời gian ga đón .
“Anh... Thiệu, nóng ạ?”
Sau khi đăng ký xong, Trần Lộng Mặc đầu liền thấy khuôn mặt đàn ông ửng hồng.
Có lẽ do da trắng nên trông càng rõ rệt.
Nghe , trong đầu Thiệu Tranh hiện lên mấy chữ ‘lừa bạn nhỏ’.
Anh tự nhiên kéo áo phất phất, giọng khàn khàn : “Ừ, nóng thật.”
Nói xong, trán còn phối hợp tươm mồ hôi.
Thấy , Trần Lộng Mặc cũng nghĩ nhiều.
Lại gần chỗ bóng râm canh gác, hiệu đó.
Thiệu Tranh hình, như ngờ cô gái hành động như .
“... Anh?”
Người đàn ông hồn, khóe miệng tự giác nhếch lên.
Vừa nhấc chân thấy nhanh hơn qua đó.
Nụ mặt Thiệu Tranh cứng đờ, trong chốc lát còn đỏ nữa, khó chịu đó.
Thiệu Quỳnh đặt tay lên vai cô gái, hướng về phía em trai nhếch cằm, giọng điệu đầy khiêu khích: “Đăng ký xong thì lấy xe đây .”
Thiệu Tranh...
Bỏ câu đó, Thiệu Quỳnh liền về phía cô gái đang đỏ mặt , : “Nhìn xem, mặt thằng nhóc đó còn đỏ ?”
Trần Lộng Mặc vốn đang ngẩng đầu ngắm vị tiểu tỷ tỷ quá ngầu, theo phản xạ qua.
Chỉ thấy bóng lưng Thiệu Tranh đang nhanh chóng rời .
Mơ hồ cảm giác như đang chạy trốn.
---