Tiết Nhã : "Là thật đấy, nó quả thực định giải nghệ . Vốn dĩ định tháng mới tuyên bố, ngờ để lộ tiếng gió."
Ngọc Khê thầm cảm thấy đáng tiếc: "Sự nghiệp của Dương Tích vẫn luôn , tuổi đời cũng lớn, rút lui sớm ?"
Tiết Nhã ngọt ngào: "Nó luôn cảm thấy mắc nợ , dùng quãng đời còn để ở bên cạnh bầu bạn với nhiều hơn."
Trong lòng Ngọc Khê khỏi cảm khái, Lý Tiêu và Dương Tích đúng là cửa để so sánh. Xem Dương Tích kìa, dù bận rộn đến mấy cũng lo cho gia đình, mà vẫn luôn thấy mắc nợ Tiết Nhã. Nghĩ đến tình trạng gần đây của Lý Tiêu, còn đóng phim nhiều nữa mà chuyển sang chuyên tâm đào tạo nghệ sĩ trướng.
Buổi chiều, Diệu Diệu về. Ngọc Khê thấy con gái việc mà cứ chằm chằm chiếc vòng tay ngây ngô, liền vẫy tay hỏi: "Phương Huyên tặng ?"
Diệu Diệu ngọt ngào: "Vâng ạ, đây là đồ Phương Huyên đặt riêng, bên tên của bọn con. Mẹ xem ?"
Ngọc Khê quan sát kỹ, là một chiếc vòng tay kiểu đồng tâm kết: "Cậu nhóc thật lòng."
Diệu Diệu vui mừng khôn xiết, lòng tràn đầy mật ngọt. Dù nhận ít quà từ Phương Huyên nhưng mỗi món quà đối với cô đều mang ý nghĩa đặc biệt. Nghĩ đến ngày mùng chín tháng Chín sắp tới, mặt cô càng đỏ thêm.
Ngọc Khê vẻ hạnh phúc của con gái mà thấy chạnh lòng. Tính kỹ thì quà cáp bao nhiêu năm qua Niên Quân Văn tặng cô cộng cũng nhiều bằng Phương Huyên tặng con gái .
Niên Quân Văn mà suy nghĩ của vợ chắc chắn sẽ kêu oan. Đám trẻ thời nay lễ tình nhân thôi mấy ngày, sinh nhật, đủ loại ngày kỷ niệm, ngày lễ tết đều tính hết , một năm tặng bao nhiêu quà là chuyện thường, thực lòng so bì nổi.
Thời gian trôi mau, chớp mắt đến ngày mùng tám tháng Chín, đêm ngày cưới của Diệu Diệu.
Họ hàng thích đều trở về, ngay cả cô út Lữ ở nước ngoài cũng về, ai nấy đều theo từng gia đình, trong nhà đủ chỗ nên tất cả đều ở nhà họ Niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-1091-cong-bang.html.]
Về nhà đẻ thêm của hồi môn, Diệu Diệu nhận một đống hộp quà lớn nhỏ, nhưng đây mới chỉ là phần nhỏ.
Phần lớn nhất ở của hồi môn mà vợ chồng Ngọc Khê chuẩn . Với ba đứa con trong nhà, hai vợ chồng cố gắng việc công bằng nhất thể, dù Diệu Diệu là con gái gả cũng hề bên trọng bên khinh. Bởi vì Thước Thước sớm bày tỏ thái độ rằng nó tiếp quản việc kinh doanh của gia đình, nên những việc còn cũng dễ xử lý hơn nhiều.
Trong ba đứa trẻ, Thước Thước chỉ chia cổ phần. Để đảm bảo quyền lãnh đạo tuyệt đối của Diệu Diệu và Dung Dung tại công ty , tỷ lệ cổ phần của hai đứa chiếm phần lớn hơn, bù vợ chồng Ngọc Khê sẽ bồi thường cho Thước Thước bằng những tài sản khác.
Sau Diệu Diệu sẽ tiếp quản công ty điện ảnh và công ty đầu tư từ tay Ngọc Khê. Vì Diệu Diệu thực sự am hiểu về mảng điện ảnh nên sẽ chuyển nhượng một phần cổ phần cho Hoàng Lượng, để công ty cho Hoàng Lượng lãnh đạo, đồng thời chuyển nhượng một ít cho vợ chồng Ngọc Thanh. Dù Nhược Hàm cũng nghề, tự cổ phần sẽ thuận tiện hơn. Diệu Diệu chỉ cổ đông lớn nhất và chuyên tâm phụ trách công ty đầu tư.
Còn Dung Dung thì sẽ tiếp quản công việc của Niên Quân Văn.
Của hồi môn của Diệu Diệu ngoài cổ phần còn vàng bạc đá quý mà Ngọc Khê tích trữ nhiều năm. Từ lúc Diệu Diệu còn nhỏ cô gom góp, lúc đó đến năm hai nghìn, vật giá leo thang như bây giờ, nhiều bộ trang sức mua hồi đó đắt nhưng giờ cực kỳ giá trị. Cô chia ba phần, Diệu Diệu mang một phần.
Đồ cổ đa phần là do ông nội để cũng chia đều cho ba đứa.
Nhân dịp Diệu Diệu kết hôn, hai vợ chồng cũng dứt khoát chia hết những gì thể chia. Tuy những thứ hiện tại giao tận tay cho ba đứa trẻ nhưng đều luật sư công chứng.
Đêm khi xuất giá, Ngọc Khê ở bên cạnh con gái.
Diệu Diệu tựa đầu lòng : "Con chẳng nỡ rời xa với bố chút nào."
Trong mắt Ngọc Khê thoáng chút thương cảm: "Mẹ cũng nỡ, nhưng lớn lên thì cuối cùng cũng rời tổ. Cũng may là đều ở cùng một thành phố, nhớ thường xuyên về nhà ở nhé."