Ngày hôm , Ngọc Hi xe của Niên Quân Mân đến trường. Lần Ngọc Hi sống c.h.ế.t cho bố theo. Bố tuy , nhưng thật sự coi Niên Quân Mân là con rể tương lai , nên khi Niên Quân Mân đề nghị đưa Ngọc Hi , lập tức đồng ý ngay.
Ngọc Hi uất ức vô cùng, thế thà để bố đưa còn hơn.
Hôm nay ngày khai giảng chính thức, là ngày cuối cùng của đợt báo danh. Ngọc Hi đến sớm là để quen với các bạn cùng phòng.
Để hòa nhập, Ngọc Hi cố ý buổi sáng. Cô tò mò về nhà ăn của trường, chẳng còn cách nào khác, là một đứa trẻ lớn lên trong nhung lụa, Ngọc Hi từng ăn cơm tập thể bao giờ.
Đến trường, Ngọc Hi mang theo bình nước và chậu rửa mặt, vai đeo chiếc ba lô hai quai, một kiểu dáng thời thượng trong nước hiện nay do ông ngoại mua cho trong một công tác nước ngoài.
Niên Quân Mân Ngọc Hi đầy kiên quyết mà tiếc nuối: "Thật sự cần tiễn lên lầu ?"
Hai tay Ngọc Hi xách đầy đồ đạc, thái độ kiên định: "Không cần, hôm nay cảm ơn nhé."
Đùa , hôm nay mà để Niên Quân Mân một tiễn cô lên, chẳng là thông báo với rằng quan hệ giữa cô và Niên Quân Mân bình thường ? Không , tuyệt đối .
Niên Quân Mân hiểu tâm tư của "con cáo nhỏ", khẽ nhếch môi, cũng vội: "Được, em lên mới ."
Ngọc Hi gật đầu nhanh chóng bước tòa nhà ký túc xá. Hôm nay ký túc xá cũng khá đông, qua kẻ tấp nập. Ngọc Hi đến cửa sổ tầng hai ngoài, Niên Quân Mân vẫn đó. Khi ánh mắt hai chạm , Ngọc Hi vội vàng mặt . Trời ạ, cô nảy ý định xem cơ chứ?
Giờ thì , Niên Quân Mân chắc chắn sẽ nghĩ là cô nỡ xa . Nhớ khuôn mặt rạng rỡ của Niên Quân Mân, Ngọc Hi thấy bực vô cùng, tiếc là hối hận cũng muộn.
Ngọc Hi nhanh chóng về phòng. Căn phòng sáu cơ bản đến đông đủ, hiện tại chỉ còn trống một giường. Ngọc Hi đẩy cửa bước : "Chào , mang theo trái cây, qua ăn !"
Tiền Nhiễm là giỏi giao tiếp, gặp mặt từ nên tự nhiên bước tới nếm thử một quả: "Nho vị ngon thật đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-1103-ngoai-truyen-10.html.]
Ngọc Hi thấy đều ăn, : "Thích thì ăn nhiều một chút, hái cho cả một túi đấy."
Một cô gái tóc dài tự giới thiệu: " là Lý Kỳ, bạn học khoa Kinh tế, cũng , mong giúp đỡ nhiều hơn."
Một cô gái tóc ngắn khác vội vàng tiếp lời: " tên Tôn Mai, thành phố S, cũng học khoa Kinh tế."
Ngọc Hi mỉm : "Chào các bạn, là Lữ Ngọc Hi."
Mọi đều . Tuy tính khí của , nhưng màn giới thiệu thiện chính là khởi đầu . Năm cô gái trò chuyện thêm một lát hẹn cùng lấy nước nóng.
Qua trò chuyện, Ngọc Hi nhà Lý Kỳ mở công ty, tổ tiên vốn là thương nhân, khi nhà nước cho phép kinh doanh thì nghề cũ. Khi Lý Kỳ nhắc đến những ngày tháng đặc biệt đó, cô nàng tỏ tự hào. Người Lý Kỳ sùng bái nhất là ông nội, một cụ già trí tuệ, nhờ mà nhà Lý Kỳ cũng luôn bình an định.
Bố Tôn Mai thì trong cơ quan nhà nước, thành phố S phát triển nhanh nên nhiều, tương lai kinh tế quan trọng nên mới chọn ngành .
Ngọc Hi hiểu, con gái học kinh tế ít nhiều đều từng tiếp xúc, đương nhiên cũng cá biệt chí hướng lớn lao, nhưng phần lớn vẫn là do ảnh hưởng từ gia đình.
Vì , điều kiện kinh tế của các thành viên trong phòng Ngọc Hi tương đối , ngay cả Tô Ninh cũng . Dù bố Tô Ninh là tài xế đường dài, nhưng ông tự sắm xe lớn để việc, còn ở nhà mở cửa hàng lương thực, điều kiện cũng khá khẩm.
Trong phòng mỗi hai bình giữ nhiệt, xếp thành một hàng trông khá ngoạn mục.
Khi các cô gái lấy nước về, thành viên cuối cùng của phòng cũng đến. Chỉ hai con, thì luôn tay luôn chân việc, còn cô con gái thì một bên, chẳng hề ý định giúp đỡ lấy một chút.