Năm 90: Thời Gian Tuyệt Vời - Chương 246: Mê Đoàn Trùng Trùng
Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:49:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Tiền Trung Á dời từ Ngọc Khê sang Chu Tuấn, “Nguyên lai hợp đồng là hợp đồng với ngươi , , ngươi cũng tâm mở công ty điện ảnh và truyền hình ?”
Ngọc Khê trả lời, “Có thể Tiền tổng để mắt tới, xem như đào bảo vật .”
Đôi mắt vốn lớn của Tiền Trung Á nheo , “Trước tiên chúc mừng, ngươi đích xác tài hoa, quy mô cuộc thi lớn, nhưng trình độ của ban giám khảo vẫn ở đó, mười chín tuổi thể đ.á.n.h bại nhiều chuyên nghiệp nhân sĩ để giành Quý quân, xin rút sự khinh thường đối với ngươi.”
Ngọc Khê nghĩ thầm trong lòng, Tiền Trung Á khách khí với cô hơn nhiều, đầu tiên nghiêm túc nhận cô, “Cảm ơn.”
Tiền Trung Á chuyển giọng, “ , công ty của ngươi sống , những hợp đồng thầu nhận nữa ? Hoa Thiên giống như chặn đường diễn xuất của tiểu t.ử !”
Ngọc Khê nheo mắt, “Tiền tổng là , là quá mức quan tâm hiểu rõ?”
Tiền Trung Á ha ha, “Điều gì quan trọng ? Kết quả đều là công ty các ngươi sống .”
Ngọc Khê, “Điều đó chắc, mới tới mà, đến cuối cùng ai ?”
Trong đôi mắt nhỏ của Tiền Trung Á lóe lên ánh sáng, “ ở đây cách thể khiến công ty các ngươi thoát khỏi hiện trạng, sáp nhập Duyệt Huy.”
Ngọc Khê chỉ , Tiền Trung Á là c.h.ế.t vì tiền, tìm đến cô, chỉ liên quan tới tiền, “Cảm ơn hảo ý của Tiền tổng, cảm thấy công ty hiện tại .”
Tiền Trung Á, “Đừng vội vàng từ chối, cũng xem trọng tài hoa của ngươi, sáp nhập Duyệt Huy, kịch bản của ngươi chúng đầu tư, hơn nữa nhất định sẽ giúp ngươi trở thành biên kịch đỉnh cấp, điều kiện như thế nào?”
Ngọc Khê mím môi, cô mới trọng sinh trở về, thấy Duyệt Huy là nổi đóa, bởi vì kiến thức ngắn, thích ứng từ việc trọng sinh, cô từ chối suy nghĩ về Duyệt Huy.
Sau , theo sự trưởng thành, chậm rãi thích ứng với việc trọng sinh, thể bình tĩnh ứng đối với Duyệt Huy, cũng tâm suy nghĩ về Duyệt Huy.
càng suy nghĩ càng cảm thấy bất đúng, tiểu cô nương xinh nhiều hơn, cô là đỉnh cấp, cũng đại mỹ nữ khuynh thành, Duyệt Huy thế nào cứ nhắm cô chứ.
Còn lợi dụng Lý Miêu Miêu tính kế gia đình bọn họ, chỉ là tính kế một cô thôi!
Nguyên lai, cô vẫn luôn cho rằng, tính kế gia đình bọn họ là để uy h.i.ế.p cô, nhưng trọng sinh đến hiện tại, cô hề nghĩ như nữa, cô bao nhiêu mặt mũi chứ, đáng giá để tính kế, thiếu cô một , còn nhiều tiểu cô nương xinh khác!
Vậy thì ý tứ , rốt cuộc Duyệt Huy là nhắm ai?
Nhất là hai , từ đầu tư góp vốn, đến sáp nhập hiện tại, là xem trọng cô, cô cũng tin, tài hoa quốc nhiều hơn, cô từ cho rằng là thiên tài đỉnh cấp, truy phủng, vì cái gì nhất định là cô?
Cô cảm giác cảm giác tính kế, đời , cô chính là một tiểu nhân vật tính kế, ít, ít, cô luôn cảm thấy, đời nhất định xem nhẹ điều gì đó.
Còn về kiếp , vận mệnh của cô đổi, cho nên sự tính kế đối với cô cũng đổi, hề đơn giản thô bạo nữa, trong lòng cô dâng lên một cảm giác rõ nguyên do.
Nếu thật sự là nhắm gia đình bọn họ, thể giống như đời , tính kế tất cả trong nhà.
Cảm giác , khiến cô cảm thấy tệ, cảm giác sự nhỏ bé của , thứ chạm tới vĩnh viễn đều là vòng ngoài cùng, nếu như giống Trịnh Mậu Nhiên, cô sẽ năng lực thăm dò chân tướng, cô phát hiện, thành tựu hiện tại đạt , căn bản tính là gì, cô khẩn thiết trở nên cường đại.
Chu Tuấn trộm kéo tay áo bà chủ một cái, bà chủ trầm mặc lâu lắm .
Ngọc Khê đè nén sự sôi trào trong lòng, đáy mắt sáng ngời Tiền Trung Á, “ từ chối, đồng thời cũng cảm ơn hảo ý của Tiền tổng, và sự coi trọng của quý công ty.”
Tiền Trung Á cho rằng chuyện nắm chắc mười phần, Lữ Ngọc Khê đồng ý, dò xét Lữ Ngọc Khê, cũng hiểu, vì Lữ Ngọc Khê mà chỉ nhắc qua một , cấp coi trọng, quan tâm hết đến khác, khóe miệng cứng , “Vậy thật sự đáng tiếc.”
Ngọc Khê giả lả, cô ngược xem, nếu cô mắc bẫy, bọn họ còn tính toán gì nữa. Cô tình cờ hỏi: "Trên báo chí ít bài cụ thể về Duyệt Huy. Ai cũng bối cảnh của Duyệt Huy thần bí, tài nguyên điện ảnh và truyền hình nhiều, vốn liếng hùng hậu, nhưng chỉ ông chủ là ai, điều đúng ?"
Mắt Tiền Trung Á sáng rực lên một cái. Có sự quan tâm là , quan tâm thì sẽ hứng thú, nhiệm vụ của cũng thể thành sớm một chút. "Ông chủ chúng thần bí lắm, đừng thấy là tổng giám đốc, còn từng gặp mặt. cho cô , sáp nhập Duyệt Huy nhiều lợi ích, Duyệt Huy chỉ là một bộ phận của tập đoàn công ty."
Ngọc Khê: "Tập đoàn? Tập đoàn trong nước ? Hiện tại trong nước ít tập đoàn lớn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-90-thoi-gian-tuyet-voi/chuong-246-me-doan-trung-trung.html.]
Tiền Trung Á miệng kín: "Chỉ cần cô sáp nhập công ty thì sẽ , hiện tại, sẽ ."
Ngọc Khê giả lả: "Vậy thì thôi , em chỉ là tò mò, tò mò mà thôi."
Tiền Trung Á móc danh đưa cho Ngọc Khê: "Nghĩ kỹ , tùy thời gọi điện thoại cho , đây là điện thoại riêng."
Ngọc Khê nhận lấy điện thoại, Tiền Trung Á vui vẻ .
Ngọc Khê ngược còn cảm ơn Tiền Trung Á, bởi vì đến, Ngọc Khê khiến chú ý, trò chuyện với mấy biên kịch chuyên nghiệp, lưu phương thức liên lạc, còn ngoài ý kiếm một vai diễn cho Chu Tuấn.
Lần lĩnh thưởng coi như viên mãn .
Ngọc Khê trở về cửa hàng, ngược đến bệnh viện. Hách Phong đang trò chuyện cùng Lữ Đại Cô, hỏi: "Giải thưởng lĩnh về chứ?"
Ngọc Khê lấy cúp từ trong túi: "Lĩnh về , thu hoạch tệ. Sư phụ, đối với con thật sự là trạng thái thả rông đó!"
Hách Phong: "Võ lực của con , hiện tại bốn năm đàn ông bình thường cũng đ.á.n.h con, con cẩn thận, Chu Tuấn ở đây, cái gì mà lo lắng. Loại trường hợp , con sớm muộn gì cũng tự đối mặt, sớm buông tay sớm ."
Lữ Đại Cô chịu: "Ngọc Khê mới bao tuổi chứ."
Hách Phong đồng ý: "Cô đừng xem Ngọc Khê là đứa nhỏ, nha đầu cách đối nhân xử thế còn mạnh hơn cô, nó ít tâm cơ !"
Lữ Đại Cô đầu , trong lòng nổi giận, từ khi quan hệ hai tiến thêm một bước, chuyện một chút cũng khách khí.
Ngọc Khê Đại Cô, sư phụ điềm tĩnh, thật giống như một cặp tình nhân nhỏ đang giận dỗi . Nhìn bộ dáng sư phụ híp mắt, cô bỗng dưng cho ăn một bát cẩu lương vô hình.
Ngọc Khê cảm thấy cô vẫn nên rút lui sớm : "Sư phụ, nội tình của Duyệt Huy ?"
Hách Phong gọt xong quả táo, ngẩng đầu: "Thế nào quan tâm tới Duyệt Huy ?"
Ngọc Khê đem chuyện Duyệt Huy vài tìm cô : "Cho nên con tò mò."
Hách Phong hồi tưởng trong đầu, kinh ngạc: "Ta thật , con đề cập tới, còn từng quan tâm. Duyệt Huy xác thực thần bí, mới mấy năm, thoáng cái trở thành một đại lão tồn tại trong ngành điện ảnh và truyền hình nội địa."
" , cho nên con thật sự tò mò."
Hách Phong: "Được, ghi nhớ , chờ giúp con tra thử xem."
"Cảm ơn sư phụ."
"Thật cảm ơn , thì mau trở về !"
Ngọc Khê: "........"
Cho nên là ghét bỏ cô cái bóng đèn quá sáng ?
Hách Phong tra đồ vật nhanh hơn nhiều, thứ Ba kết quả . Buổi tối cùng khỏi cổng trường, Hách Phong : "Ta cũng là nhờ tra, ông chủ Duyệt Huy trong nước, là thành phố G."
Ngọc Khê chen lời: "Thành phố G?"
Hách Phong: " , thế nào?"
--------------------