Vừa mới chạy đến vội vàng đυ.ng trúng nhóm Thiếu Niên Rực Rỡ, Lâm Nhan dừng bước, với bọn họ, "Đừng lo lắng, chị . Chuyện hôm nay chị khơi mào, liêm sỉ tự đưa mặt tới cho chị đánh, nếu chị đánh thì với cô ."
"Chị đúng là khách sáo, Hàn Hữu Niên nổi giận đùng đùng, ôm Lâm Sanh rời khỏi, lẽ chị đắc tội với c.h.ế.t mất thôi." Khóe miệng Tần Nhược Phong giật giật, ngờ Lâm Nhan đánh hợp tình hợp lý như , hèn gì Hàn Hữu Niên tức giận nhẹ.
Lâm Nhan bình tĩnh như thường, "Anh c.h.ế.t càng , chị cũng ăn cơm của ."
"Các các chị , vẫn nên nhanh thôi! Những tên phóng viên y như chó điên, lát truy đuổi chúng tiếp đó." Tiểu Hòa lo lắng thúc giục, ánh mắt lo âu thỉnh thoảng liếc về phía lưng, sợ đám phóng viên đuổi theo.
Sắc mặt Tống Thanh Hà khẽ biến, lập tức xoay ngoài, "Em lấy xe, tập hợp ở cửa , bây giờ ở cửa hẳn sẽ an ."
Lâm Nhan gật đầu, đang đuổi theo Tần Nhược Phong túm chặt cánh tay kéo qua bên , mở miệng với Tống Thanh Hà, "Nhiều dễ gây sự chú ý, Thanh Hà, ba các còn cảnh diễn, mang Lâm Nhan !"
"Thanh Hà, mấy đứa ở phim, để Tiểu Phong lái xe đưa chị là ." Lâm Nhan âm thầm né khỏi tay Tần Nhược Phong, cố gắng tới vẻ cô đơn và thất vọng gương mặt tuấn tú của Tống Thanh Hà.
Nên rằng việc khước từ tiểu thịt tươi non mềm khiến Nhan cẩu cảm giác tội , nhưng cô loại tội ác trở nên sâu nặng thêm.
bây giờ bản cô cũng khó bảo , cô thể liên lụy khác, dù tên nhóc Tần Nhược Phong cũng là cháu ngoại của Tạ Phong Trần, Tạ Phong Trần thể để cháu trai chịu thiệt cho !
Lâm Nhan nghĩ như thế nên mới cùng Tiểu Hòa chạy tới cửa nhưng khiến Lâm Nhan bất ngờ nhất là cô fan Lâm Sanh chặn ngay cửa, bởi vì cả đám bọn họ cầm ảnh chụp của Lâm Sanh thì cũng cầm bảng tên hoặc băng rôn biểu ngữ.
Lâm Nhan kịp rút chân về thì thấy cô, nọ hô to, "Mau kìa, là Lâm Nhan."
"Lâm Nhan, là con khốn cướp bạn trai của Sanh Sanh nhà , đánh ả!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-111.html.]
"Lúc nãy con đàn bà đê tiện còn đánh Sanh Sanh nhà một bạt tai, nó, giúp Sanh Sanh báo thù !"
....
Lâm Nhan kịp phản ứng một đám Sanh phấn* vây xung quanh.
*Sanh phấn: fan Lâm Sanh.
"Không , , đừng kích động, sự việc như các nghĩ … A.." Tiểu Hòa phản ứng nhanh, che mặt Lâm Nhan như gà che chở gà con, bày tư thế bảo vệ, nhưng chờ cô xong, ném chùm nho lên mặt cô cô trở tay kịp.
"Đừng con mụ bậy, báo thù là ." Trong đám bỗng nhiên kích động đám đông.
Đối phương đông thế mạnh, hai yếu đuối địch , đây cũng lúc giảng đạo lý, Lâm Nhan lấy một tay kéo Tiểu Hòa lưng che chở, nghĩ thầm, cái tên Tần Nhược Phong còn lái xe tới, cô đành kéo dài thời gian, "Oan đầu nợ chủ, các bản lĩnh thì cứ nhằm . mà cho các , hôm nay bất kể ai trong các đυ.ng tới một sợi tóc của , đều quyền giữ để truy tố pháp luật."
Hào quang Lâm Nhan mạnh mẽ, giọng hùng hồn vang dội, ý đồ uy hϊếp đối phương, nhưng nhóm Sanh phấn đông, tất cả đều yên.
"A~~ dám uy hϊếp ông đây, còn đòi quyền truy tố pháp luật, nó, con khốn lẳиɠ ɭơ , lúc mày quyến rũ bạn trai Sanh Sanh, lúc đó nghĩ tới pháp luật." Có mỉa mai , dứt lời liền ném thẳng bảng tên trong tay về phía Lâm Nhan.
Bả vai Lâm Nhan bảng tên đập , đau, lập tức trong tay cả đám fan thứ gì ném thứ đó, hoa quả, đồ ăn vặt, chai nước, thậm chí còn giày dép, tất cả thứ đều lao về phía cô như một đống bông tuyết bừa bộn ngổn ngang.
Lâm Nhan trợn to mắt, còn đường lui, bỗng nhiên một lực đạo mạnh mẽ kéo cô một cái, cô ai đó siết chặt và che chở
trong l*иg n.g.ự.c rộng rãi mang theo mùi t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt, mùi vị quen thuộc, cả thế giới đột nhiên yên tĩnh, cô chỉ thấy một tràng tiếng tim đập mãnh liệt và mạnh mẽ.