Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-03-25 04:57:05
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Về tình về lý, em nên chịu trách nhiệm cho sự thương tổn của ?" Tạ Phong Trần vẻ đăm chiêu, trong lời tràn đầy thâm ý.

 

Chịu trách nhiệm?

 

Tim Lâm Nhan đập mạnh, cô cảm thấy lời của đàn ông ẩn ý khác nhỉ?

 

Loại lời mập mờ là lời cưa cẩm của nam nữ chính trong tiểu thuyết kiếm hiệp thông thường ?

 

Lâm Nhan hề ngốc, Tạ Phong Trần đột nhiên xuất hiện trong phòng cô, xuất hiện giải vây giúp cô, thái độ đối xử của đối với cô cũng là loại chán ghét như trong nguyên tác, ngược chút hàm ý trêu chọc thể giải thích , trong lòng Lâm Nhan vô thức đề cao cảnh giác.

 

Thương nhân gian trá, cho dù Tạ Phong Trần trai nhiều tiền là hình mẫu bạn trai lý tưởng nhưng vị trí của cao, còn cô chỉ là bia đỡ đạn nhỏ bé thấp kém dám trèo cao cũng đ.â.m đầu chỗ chết.

 

"Nghe Lâm Sanh là ân nhân cứu mạng của , mà lúc nãy đối xử với fan Lâm Sanh như , sợ cô trách lấy oán trả ơn ?" Lâm Nhan ảm đạm , hứng thú dạt dào chăm chú.

 

Lời ngụ ý: đó, mau khẩn trương chạy về la liếʍ Lâm Sanh , bà đây quan tâm tới .

 

Thần sắc cứng đờ, ánh mắt vẫn tối đen như đáy đại dương, nhúc nhích mà chằm chằm Lâm Nhan, dường như kinh ngạc còn mang theo vẻ thăm dò, "Lâm Nhan, chuyện ít , em ?"

 

Lâm Nhan âm thầm ảo não vì lộ tẩy, nụ cứng ngắc, " chỉ đoán đại thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-115.html.]

"Lâm Nhan, em thấy giống dễ lừa lắm hả?" Ánh mắt Tạ Phong Trần vẻ sâu xa, dường như thể thấy suy nghĩ trong lòng Lâm Nhan...

 

Lâm Nhan gật đầu theo bản năng, trong lòng thầm mỉa mai, dễ gạt ? Theo nguyên tác thì vẫn luôn xun xoe la liếʍ Lâm Sanh, liếʍ liếʍ tới mức chỉ còn hai bàn tay trắng nha!

 

Có lẽ là do sắc mặt quá mức u ám, Lâm Nhan nhanh chóng phát hiện đúng, lập tức lắc đầu, sang chuyện khác, "Tạ thiếu minh cơ trí, ai dám lừa , ý là hôm nay như thể sẽ khiến Lâm Sanh đau buồn khổ sở. mà nếu dùng chuyện của fan Lâm Sanh mắc câu thuận nước đẩy thuyền, đạt thiện cảm của thì xem như gì."

 

"Lâm Nhan, rảnh rỗi tới ." Tạ Phong Trần thấy Lâm Nhan càng càng xa hơn, hàng chân mày cau chặt , ngữ khí vui.

 

Lâm Nhan nhún nhún vai, trợn mắt gì, cô cũng vòng vèo đánh đố với nên dứt khoát thẳng vấn đề, " thấy khó hiểu, tìm Lâm Sanh nhiều năm như , dễ gì mới tìm , lởn vởn mặt cô để tìm cảm giác tồn tại mà cứ theo dây dưa rõ với vợ đây . thật sự hiểu đang nghĩ gì, lúc nào chuyện cũng rõ ràng, luôn quanh co mập mờ, đôi khi nghi ngờ..."

 

"Nghi ngờ cái gì?" Anh cô chằm chằm bằng đôi mắt sáng như đuốc.

 

Lâm Nhan cảm thấy tự nhiên, ánh mắt của quá mức chuyên chú, bỗng nhiên cô cảm thấy mặt vô cùng nóng, do cô tự đa tình , thế mà cô thấy trong đôi mắt thấp thoáng vẻ thâm tình.

 

Lâm Nhan bĩu môi, lắc đầu, để tránh nhạo cô tự đa tình, lời đến bờ môi đổi, "Không gì."

 

" thích em." Giọng của Tạ Phong Trần trầm thấp, từng câu từng chữ đều khiến bầu khí yên tĩnh trong xe ô tô đặc biệt chấn động.

 

Hơi thở của Lâm Nhan kìm hãm, tay siết chặt lấy dây an trong vô thức, trợn tròn mắt Tạ Phong Trần, cô ý tìm một chút hài hước hoặc yếu tố đùa giỡn, bỡn cợt mặt , nhưng đáng tiếc, ngoại trừ sự nghiêm túc trong đôi mắt đen láy như mực thì còn gì khác.

 

Trong lòng Lâm Nhan đột nhiên hốt hoảng, cô cố duy trì nụ , giọng điệu thoải mái, "Đừng đùa."

Loading...