Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-03-29 13:27:57
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Nhan cắn răng rồi thoắt cái nhìn nở nụ cười xấu xa, “Buông tay!”

 

Lực tay càng chặt hơn, giọng nói mang chút dỗ dành, “Lâm Nhan, em lời một chút có được ?”

 

Lâm Nhan thấy buồn cười ghê, tưởng rằng nói mấy câu ngon ngọt, bỏ phận của mình qua một bên rồi luẩn quẩn bên cạnh cô thì cô sẽ ngoan ngoãn như một con thú cưng nhào vào lòng ?

 

Tuy cô thể phủ nhận mình có cảm giác với , thế nhưng cô hề mất nguyên tắc của mình, Lâm Nhan cười hỏi, “Anh thấy thế nào mới được coi là lời?”

 

Tạ Phong Trần ngẩn người, rõ ̀ng ngờ được rằng Lâm Nhan sẽ đứng trước mặt hỏi câu hỏi này, ánh mắt lập tức dịu lại, có lẽ cồn đã lên đến não rồi nên nói chuyện thẳng thắn, nhớ đến chuyện Lâm Nhan ân cần với Giang Vân Chu thì liền có chút uất ức, “Cách xa Giang Vân Chu một chút, thích em cười với vui vẻ đến mức miệng sắp rộng đến cả mang tai, thích em tốt với hơn , sẽ buồn, sẽ ghen, Lâm Nhan, em biết thích em mà, tưởng rằng em mời ăn tối là chỉ có hai đứa mình, thế nhưng em lại gọi nhiều người cùng lúc như vậy, lại còn đều là đàn ông.”

 

Cô cười với Giang Vân Chu lố vậy hả, còn tốt với Giang Vân Chu hơn ?

 

Lâm Nhan nhướng mày, đầu lưỡi cọ cọ chiếc răng trong cùng, xoay xoay cổ tay đang bị nắm chặt, hất mày cười nói, “Thì ghen à!”

 

“Đóa hoa cao lãnh Tạ tổng vậy mà lại ghen vì một người phụ nữ?

 

Chậc!

 

Đúng là hiếm nha!

 

“Anh thể ghen ?” Tạ Phong Trần gật đầu, thành thật hệt như một kẻ ngốc.

 

Lâm Nhan sức ở cổ tay một chút, giãy giụa khỏi tay , cô chớp chớp mắt, nở nụ cười gian xảo, “Anh thật sự thích vậy à?”

 

“Chẳng lẽ biểu hiện của còn đủ rõ ̀ng hả?” Tạ Phong Trần bất mãn.

 

Lâm Nhan nhún vai, vẫn cười, giọng nói mềm như bông, “Vậy thì nên sớm làm quen .”

 

“Tại ?” Tạ Phong Trần thấy Lâm Nhan càng ngày càng khó đoán, vừa mới cho người chút hi vọng thì đầu một cái liền ̣t ngay một gáo nước lạnh làm buồn hết sức.

 

“Bởi vì bây giờ vẫn thích ! thể đồng ý với chuyện cách xa người khác giới.” Lâm Nhan cười mà như cười, nhìn biểu cảm của lại lạnh , cô nói tiếp, “Nếu cảm thấy đáng thì hoàn toàn có thể đầu trong vinh quang mà cần để ý tới .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-140.html.]

 

“Lâm Nhan, em chơi ?”

 

Lâm Nhan bày vẻ mặt vô tội, “Anh qua câu nói ‘Hôm nay bạn lạnh nhạt với , của ngày mai bạn với cao bao nhiêu cũng tới’ ?”

 

“Tuy trước đây em quan tâm đến , nhưng cam tâm tình nguyện kéo em về phía .” Tạ Phong Trần đè nén cồn đang lên tới não của mình, nghiêm mặt chăm chú nhìn gương mặt xinh đẹp làm người yêu thích của cô.

 

Lâm Nhan: “…”

 

Quỷ gì vậy trời?

 

Môn đọc-hiểu của là do thầy dạy Toán dạy hả?

 

Hoàn toàn dưới trung bình nha!

 

Ý cô rõ ̀ng là lúc đầu coi thường cô, bây giờ cô có ý gì với hết!

 

Sao giờ lại trở thành hạ thấp mình xuống để ́c thành cho cô.

 

Lâm Nhan đột nhiên thấy cần thiết phải nói chuyện với một kẻ say, thở dài rồi nói, “ mệt rồi, về trước !”

 

“Lâm Nhan, vai đau! Chỗ bị thương lần trước vẫn khỏi.” Anh bỗng bước qua nằm sofa, lật mặt nhanh như bánh tráng, nhìn dáng vẻ có chút đáng thương.

 

Lâm Nhan nghẹn một trong l*иg ngực, lên được mà xuống cũng xong, bực bội kinh khủng, nghĩ đến hôm nay ngoài đứng như bình thường, hoàn toàn có bất kì điều gì khác lạ, cô càng cạn lời hơn, “Vẫn khỏi?”

 

“Không ai thoa thuốc cho hết.” Tạ Phong Trần đáp.

 

Thế nên vẫn cứ để mặc quan tâm đến, đó có chuyện gì lại đến phiền cô?

 

Lâm Nhan thấy Tạ Phong Trần đúng thật là y chang keo con chó, dính vô rồi là giãy thế nào cũng rớt.

 

thấy lúc giở mấy trò lưu manh thì đau chút nào mà.” Giọng Lâm Nhan lạnh lẽo như sương.

Loading...