Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 143
Cập nhật lúc: 2025-03-29 13:28:28
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Cập nhật lúc: 2025-03-29 13:28:28
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Một từ “trốn” của Tần Thành coi như đã đạp trúng cái chân đau của Tạ Phong Trần, bây giờ Lâm Nhan phải đang trốn ?
Lẽ ông trời có luân hồi, trời xanh nào tha thứ cho ai, hoàn cảnh bây giờ của đều là do lúc trước ̣o nghiệp quá nhiều.
Thay vì nói đang phát cáu với Tần Thành, bằng nói đang tức giận với chính mình.
Nghĩ đến đây, Tạ Phong Trần cầm ly rượu lên uống hết.
“Em nói nè Tạ, hôm nay cứ như ăn trúng thuốc súng, bắt được ai là cáu với người đó vậy? Ai chọc vào rồi?” Gần đây Lục Giản có chút tâm sự, hôm nay cũng luôn đứng ngoài câu chuyện, nhìn thấy khí căng thẳng thì vội vàng mặt làm dịu lại.
Tần Thành cong môi cười lạnh, cũng uống một ly rượu, khẽ lạnh lùng trêu chọc, “Cậu thấy dáng vẻ ấy mất bình tĩnh lúc nào? Đây là chịu thiệt vì Lâm Nhan rồi đến xả cục tức lên người em đây nè.”
“Không phải, Chanh tử, có phải cậu nhầm người rồi , Anh Tạ Nam Giang giám sát chắc cũng là vì Lâm Sanh chứ, lại thành chịu thiệt vì Lâm Nhan rồi?” Gần đây Lục Giản quá quan tâm đến mấy chuyện trong giới giải trí, toàn hít khói quần chúng ăn dưa, hoàn toàn ngơ ngác.
“Có người nào đó muốn ́i hợp đó mà!” Tần Thành nhún nhún vai, điềm nhiên như mà thốt một sự thật.
“Mẹ nó cậu có thôi , cứ ba la bô lô Lâm Nhan Lâm Nhan dừng vậy, , cậu thích cô ấy hả?” Tạ Phong Trần chạm một cái là nổ, lửa giận xả người Lâm Nhan được, thế nhưng đối với em nhà mình thì khách sáo như vậy.
“Em nói cứ như pháo nổ là vậy? Anh thích người , cố gắng theo đuổi thì được rồi, còn bắt nạt em là ?” Tần Thành bất lực lắc đầu, em cũng bó tay chấm com.
Còn nói tiếp nữa thì chắc phải đánh một trận mới có thể dừng lại.
Lúc này, Tạ Phong Trần trầm mặc, cũng phát tiết với mấy người nữa mà chỉ liên tục uống hết ly này đến ly khác.
Trong lòng ba người đều ngờ vực, trước khia lúc ly hôn phải vui vẻ lắm , giờ đầu một cái thì như mình là người bị bỏ rơi vậy?
Mắt nhìn Tạ Phong Trần uống rượu liên tục để
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-143.html.]
tìm say, điệu bộ như muốn say về, rốt cuộc thì Tần Thành cũng chịu nổi nữa, lúc Tạ Phong Trần cầm bình rượu thứ ba lên thì trực tiếp giật lấy, khiến Tạ Phong Trần hụt một cái, “Được rồi, rượu cũng uống rồi, đừng có làm kiểu mấy ông già vô dụng nữa, nói xem, có chuyện gì? Nói em cũng dễ giúp .”
“Cậu hiểu.” Tạ Phong Trần nghiêm túc chăm chú Tần Thành vài giây, đó bỗng lắc đầu, mặt bày vẻ ghét bỏ, “Một con cẩu độc như thì có thể giúp cái gì?”
Tần Thành siết chặt chai rượu, cảm giác lời của làm tổn thương, sắc mặt khó coi, “Được, giỏi lắm! Không may là, trước khi em tới đây có thăm đồng nghiệp, vừa thấy Lâm Nhan đang gấp gáp vội vã, nghĩ chắc cũng muốn biết cô ấy xảy chuyện gì nhỉ?”
“Địa chỉ.” Mắt Tạ Phong Trần lóe lên một tia sáng, chăm chú nhìn Tần Thành.
“Gì , gần đây trong sở cần nhập khẩu một lô thiết bị từ nước ngoài, vậy mà nhận được phê duyệt vốn…”
“Cần bao nhiêu, tự điền .” Tạ Phong Trần nghiến răng, trực tiếp rút chi phiếu ném đến trước mặt Tần Thành.
“Anh, vẫn là hào phóng, em mặt đông đảo quần chúng nhân dân cảm ơn đã cống hiến cho xã hội này.” Tần Thành cười mãn nguyện, mở miệng tâng bốc người em của mình, ngay đó, thấy sắc mặt ́i lại thì dám nói nữa, đối phương muốn đánh người rồi.
“Ở bệnh viện trung tâm thành phố nhà , lúc đó Lâm Nhan rất gấp gáp, nhìn dáng vẻ như là đến khu nhập viện, có lẽ thăm ai đó.” Tần Thành lấy được tiền, đương nhiên thừa nước đục thả câu nữa.
“Vậy thôi hả? Chanh tử, cậu là thổ phỉ đầu thai à? Tin này có ́c dụng đếch gì , cậu cướp tiền luôn ?” Triển Vọng cạn lời, câu nói này lại lấy được từ tay của nhiều tiền như vậy.
Đúng là thâm độc xảo trá.
“Anh, nếu cần, em có thể giúp tra rõ mục ́ch Lâm Nhan đến bệnh viện.”
“Không cần.” Tạ Phong Trần hề để ý đến mấy đồng lẻ chi phiếu, chỉ lo lắng có phải Lâm Nhan bệnh rồi , ngồi đây cũng ngồi yên được nữa, đứng dậy rời , “Có việc bận, trước đây.”
Ba người nhìn , vội vã đứng dậy tiễn người, thể trêu , thể trêu , đại ma vương cuối cùng cũng rồi, còn nữa thì bọn họ khóc mất.
Bên ngoài biết đã trở trời từ lúc nào, mưa như trút nước.
“Yên tâm ! Cô ấy sẽ .” Lúc này trong bệnh viện, giọng Lâm Nhan dịu dàng an ủi, gương mặt người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh lạnh lẽo, toát lên nét chín chắn vượt quá tuổi của mình.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.