Nhà là do tổ chương trình chuẩn , là một căn nhà giả cổ ba tầng, lưu giữ nét đặc sắc vùng nông thôn, gần giống với nhà dân, chỉ điều bên ngoài thêm hàng rào xây bằng đá, dựa non nước, cảnh sắc động lòng .
Chỉ điều, thứ đập mắt khi bước nhà vẫn là một trống trơn.
Đương nhiên, tổ chương trình cũng chuẩn những dụng cụ nhà cửa cần thiết cho ngôi nhà, là đồ dùng của nhà tài trợ, thế nhưng đều mở hộp, bộ chất đống đặt tại từng phòng, từ mở hộp đến khi lắp đặt cũng cần khách mời tự tay , thể chiêu của tổ chương trình quá thâm sâu .
Thế nhưng đang giữa trưa, đều ăn bữa sáng máy bay, bụng đói cả nên tinh thần nấu ăn.
“Tình huống gì thế ? Nhiều đồ như mà chúng tự bóc? Tổ chương trình nhầm đấy chứ?” Cảnh Tuyết là siêu mẫu, vóc dáng cực kỳ , lúc bình thường thì việc là nhiều nhất cũng chỉ là tập luyện, gặp tình huống nào bỏ công sức thế nên chút thể chấp nhận .
“Những thứ cũng nhiều quá , chỉ mấy chúng đây thì dọn dẹp đến khi nào? Đạo diễn thể tìm hai đến giúp , chúng còn đang đói bụng đây nè!” Lưu Vân bốn mươi , nổi tiếng lúc mười tám tuổi, mà bảo dưỡng , cùng lắm cũng chỉ hơn ba mươi, ngược cũng yếu ớt, đơn giản là đến tuổi đều tương đối chú ý đến việc dưỡng sinh.”
“Đạo diễn, việc thì ít nhất cũng cho ăn no chứ?” Trác Tư Hằng là trẻ tuổi nhất, cũng phụ hoạ theo.
“ đó! Ở đây còn trẻ vị thành niên nữa mà, đang trong tuổi ăn tuổi lớn.” Lâm Nhan cũng chớp lấy cơ hội để kháng nghị với tổ chương trình.
Chỉ duy nhất hai Sở Mộ Trầm, Giang Thụ Trình mở miệng, dễ nhận thấy họ lên chương trình nhiều nên quen thuộc với tình huống .
Trong dự đoán, của tổ chương trình trực tiếp với bọn họ, ăn cơm thì tự nấu, trong bếp dụng cụ nhà bếp, nguyên liệu thì thể tự đến nhà những trong thôn để tìm.
Màn hình lúc livestream lập tức ầm ĩ lên, mắng tổ chương trình chút lương tâm nào, thể cho ăn cơm nữa chứ.
Trước đây lúc Sở Mộ Trầm phim thì luôn bệnh về dày, gương mặt cực kỳ , là nam thần quốc dân, fan hâm mộ nhiều, họ đều đang lên án tổ chương trình xem sức khoẻ của nghệ sĩ trò trống gì.
Một bên mang khí thế to lớn khác là fan của Trác Tư Hằng, tưởng chừng như họ ý định xông khỏi màn hình để xử tổ chương trình luôn, màn hình đầy những lời của fan chị, fan đang đau lòng cho bé cưng nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-159.html.]
Mà trong vườn, sắc mặt mấy bọn họ như sụp đổ, đến việc ánh nắng mặt trời sáng chói bên ngoài, đường vất vả, lấy sức lực mà thôn tìm nguyên liệu đột xuất thế , xong tự nấu.
Quả nhiên tổ chương trình xa lành gì, còn đào hố sẵn ở nơi để đợi bọn họ nữa!
Lúc Cảnh Tuyết kiềm mà mở miệng những lời xuất phát từ nội tâm, “Không nguyên liệu! Việc đúng là quá khó , là khỏi ăn nữa , gần đây cũng đang giảm cân, cần thời gian duy trì vóc dáng!”
Lâm Nhan âm thầm vòng eo con kiến y hệt miếng giấy của Cảnh Tuyết thì lập tức đổ mồ hôi.
Vóc dáng như mà còn giảm cân, như cô đây thì chẳng nên đ.â.m đầu miếng đậu phụ nào đó c.h.ế.t quách cho .
“ cũng ăn sáng máy bay , trong ba lô vẫn còn một túi bánh quy, là chia ăn lót ?” Lưu Vân chủ động chia sẻ thức ăn đem tới.
“Không bột đố gột nên hồ, bình thường thích nghiên cứu ẩm thực, điều những thứ đem đến đều là gia vị và nguyên liệu nấu canh, vốn dĩ thể hiện tài năng cho xem, e là đợi .” Khương tiền bối cũng bất lực.
“ đem bánh khoai tây và que cay, thể cùng ăn.” Trác Tư Hằng cũng do dự mà chia sẻ thức ăn.
“ mang cà phê và .” Nét mặt Sở Mộ Trầm cứng , chắc là ngại, thấp giọng .
Cuối cùng, ánh mắt đồng loạt đổ dồn lên Lâm Nhan, cô với niềm hy vọng tràn đầy, hệt như đang phao cứu sinh , dường như đang hỏi cô mang theo thứ gì.”
Lâm Nhan thật sự đến mức ngại luôn, cô chỉ một trong mấy chiếc rương to , “Trong chiếc rương đều là đồ ăn, mì gói, lẩu mini, bún ốc, còn hai túi tôm hùm đất ăn liền và một ít gia vị dưa muối, chỉ là khẩu vị nặng, tuỳ ý chọn .”
Mọi liền cảm giác như bánh từ trời rơi xuống, ánh mắt Lâm Nhan cũng thêm vài phần kính phục, nhất là Trác Tư Hằng, “Chị, quả nhiên chị là một cô gái nội hàm nha!”